*
tủ sách Lớp 1 Lớp 2 Lớp 3 Lớp 4 Lớp 5 Lớp 6 Lớp 7 Lớp 8 Lớp 9 Lớp 10 Lớp 11 Lớp 12 Lời bài hát

nofxfans.com xin trình làng đến những quý thầy cô, những em học sinh lớp 11 tài liệu tác giả tác phẩm tất tả hay nhất, có 10 trang không thiếu thốn những nét chủ yếu về văn phiên bản như:

Các câu chữ được Giáo viên nhiều năm kinh nghiệm biên soạn chi tiết giúp học sinh tiện lợi hệ thống hóa kỹ năng từ đó dễ dàng nắm vững được câu chữ tác phẩm rối rít Ngữ văn lớp 11.

Bạn đang xem: Bài vội vàng lớp 11

Mời quí bạn đọc tải xuống nhằm xem đầy đủ tài liệu tác phẩm nhanh nhảu Ngữ văn lớp 11:

VỘI VÀNG

Bài giảng: cấp vàng

A. Văn bản tác phẩm

khuyến mãi Vũ Đình Liên

Tôi mong mỏi tắt nắng nóng đi

mang đến màu chớ nhạt mất;

Tôi mong mỏi buộc gió lại

cho hương đừng bay đi.

Của ong bướm này đây tuần trăng mật;

Này đây hoa của đồng nội xanh rì;

Này trên đây lá của cành tơ phơ phất;

Của yến anh này đây khúc tình si;

cùng này đây tia nắng chớp sản phẩm mi,

mỗi sáng sớm, thần Vui hằng gõ cửa;

mon giêng ngon như 1 cặp môi gần;

Tôi sung sướng. Nhưng mau lẹ một nửa:

Tôi không ngóng nắng hạ bắt đầu hoài xuân.

Xuân đương tới, tức là xuân đương qua,

Xuân còn non, nghĩa là xuân đã già,

nhưng xuân hết, nghĩa là tôi cũng mất.

Lòng tôi rộng, tuy thế lượng trời cứ chật,

quán triệt dài thời trẻ con của nhân gian,

Nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoàn,

nếu như tuổi trẻ con chẳng hai lần thắm lại!

Còn trời đất, nhưng không có gì tôi mãi,

buộc phải bâng khuâng tôi nuối tiếc cả khu đất trời;

mùi hương tháng năm rất nhiều rớm vị phân tách phôi,

khắp sông núi vẫn than thầm tiễn biệt...

nhỏ gió xinh thì thào trong lá biếc,

phải chăng hờn vì chưng nỗi cần bay đi?

Chim rộn ràng bỗng đứt giờ reo thi,

hợp lí sợ độ phai tàn sắp sửa?

Chẳng bao giờ, ôi! Chẳng lúc nào nữa...

Mau đi thôi! Mùa không ngả chiều hôm,

Ta mong ôm

Cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn;

Ta mong riết mây chuyển và gió lượn,

Ta mong mỏi say cánh bướm cùng với tình yêu,

Ta muốn thâu trong một cái hôn nhiều

cùng non nước, với cây, cùng cỏ rạng,

Cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sáng,

mang lại no nê thanh sắc của thời tươi;

- Hỡi xuân hồng, ta mong mỏi cắn vào ngươi!

B. Đôi đường nét về tác phẩm

1. Tác giả

*Tiểu sử

-Xuân Diệu (1916- 1985) tên khai sinh là Ngô Xuân Diệu.

- Quê: Can Lộc – tp. Hà tĩnh nhưngsốngvới bà mẹ ở Quy Nhơn.

- Năm 1937, Xuân Diệu ra tp hà nội học trường pháp luật và viết báo, là thành viên củaTự Lực Văn Đoàn.

- cuối năm 1940, ông vàoMĩ Tho(nay làTiền Giang) có tác dụng viên chức tham tá yêu quý chánh.

- Năm 1942, ông con quay lại hà thành sống bởi nghề viết văn.

- Năm 1944, Xuân Diệu tham gia phong trào Việt Minh.

- Trong chống chiến, Xuân Diệu di dời lên chiến khu vực Việt Bắc, hoạt động văn nghệ biện pháp mạng.

- tự do lập lại, Xuân Diệu về sinh sống và làm việc tại hà nội thủ đô đến lúc mất.

*Sự nghiệp văn học

- phong thái sáng tác:

+ Xuân Diệu đã mang về cho thơ ca tiện nghi một sức sống mới, một nguồn cảm hứng mới, biểu lộ một quan niệm sống mới mẻ cùng cùng với những cải tiến nghệ thuật đầy sáng sủa tạo.

+ Ông là bên thơ của tình yêu, của ngày xuân và tuổi trẻ với một giọng thơ sôi nổi, đắm say, yêu đời thắm thiết.

- cửa nhà tiêu biểu:Thơ thơ(1938),Gửi hương đến gió(1945),Riêng chung(1960)... Hình như ông còn viết văn xuôi với tiểu luận phê bình, phân tích văn học.

*Vị trí và tầm hình ảnh hưởng

- Là nhà thơ mới nhất trong các nhà thơ mới.

- Xuân Diệu là cây bút bao gồm sức sáng tạo mãnh liệt, dồi dào, bền bỉ, có góp sức to mập trên nhiều lĩnh vực so với nền văn học vn hiện đại.

- Xuân Diệu xứng đáng với thương hiệu một bên thơ lớn, một nghệ sỹ lớn, một nhà văn hóa lớn.

- Ông được nhà nước trao khuyến mãi giải thưởng hcm về văn học và nghệ thuật và thẩm mỹ (1996).

2. Tác phẩm

a. Nguồn gốc xuất xứ và yếu tố hoàn cảnh sáng tác: In trong tậpThơ thơ(1938) – tập thơ đầu tay và cũng là tập thơ khẳng xác định trí của Xuân Diệu –Nhà thơ mới nhất trong các nhà thơ mới.

b. Thể loại: Thơ tám chữ.

c. Cách thức biểu đạt: Biểu cảm

d. Ý nghĩa nhan đề:

- Nhan đềVội vàngcó ý nghĩa khái quát một quan liêu niệm nhân sinh mới mẻ, tích cực của nhà thơ Xuân Diệu:

+ Đó là một thái độ sống gắn bó, yêu quí cuộc đời, biết tận hưởng tất cả những vẻ đẹp, những giá trị của cuộc sống trần gian.

+ Vội vàng không đồng nghĩa với lối sống chỉ biết đến hưởng thụ, ích kỉ, đề cao vật chất mà mà phải biết tận hưởng một cách cao đẹp; tận hưởng đi cùng với nâng niu, sáng tạo.

- Nhan đề này còn gián tiếp phê phán thái độ sống, thờ ơ, lãng quên, trốn tránh thực tại…

e. Tía cục: 3 phần

- Đoạn 1 (13 câu thơ đầu): biểu lộ tình yêu cuộc sống đời thường trần thế tha thiết.

- Đoạn 2 (Câu 14 tới câu 29): bộc lộ sự tiếc nuối về kiếp fan và thời gian.

- Đoạn 3 (còn lại): hối thúc cuống quýt, mau lẹ để tận hưởng tuổi trẻ với cuộc đời.

f. Quý hiếm nội dung:

- một cái tôi ham sống, ham tận hưởng được mô tả rõ qua bài bác thơ.

- dòng tôi của Xuân Diệu trong bài bác thơ vượt trội cho chiếc tôi thời đại Thơ mới:

+ Ý thức thâm thúy về sự yêu đời mà lại vẫn có nỗi lo âu.

+ Triết lý sống, tuyên ngôn sống cuỗng quýt, gấp vàng, và khát khao giao cảm cùng với đời.

+ ý niệm nhân sinh, quan liêu niệmthẩmmĩ mới mẻ.

g. Giá trị nghệ thuật:

-Sự phối kết hợp giữa, mạch cảm giác và, mạch luận lí.

-Cách nhìn, giải pháp cảm new và hầu như sáng tạo độc đáo về hình ảnh thơ.

-Sử dụng ngữ điệu nhịp điệu dồn dập, sôi nổi, hối hận hả, cuồng nhiệt.

C. Đọc phát âm văn bản

1. Phần 1: Tình yêu tha thiết với cuộc sống đời thường nơi trần thế

a. Tứ câu đầu: khát vọng lạ lùng của thi nhân

- tư câu đầu diễn tả khát vọng quái lạ của thi nhân:

Tôi ước ao tắt nắng và nóng đi

đến màu chớ nhạt mất

Tôi hy vọng buộc gió lại

mang đến hương đừng bay đi

⇒ bên thơ ước ao đoạt quyền sản xuất hóatắt nắng,buộc gióđể có tác dụng ngưng ứ đọng vẻ đẹp mắt của tự nhiênmàu đừng nhạt,hương chớ bay. Điệp từtôikết hợp động từ tính thái mô tả những cảm giác nồng nàn mãnh liệt của thi nhân.

b. Chín câu tiếp theo: bức ảnh thiên nhiên mùa xuân nồng nàn, tươi mới, tràn trề sức sống

- Thi nhân mong muốn làm ngưng đọng vẻ đẹp nhất của tự nhiên và thoải mái bởi, bức tranh đẹp quá, sân vườn xuân mơn mởn – buổi tiệc trần gian. Xuân Diệu làm sống dậy đường nét quyến rũ, điệu tình tứ, vẻ kì thú của vạn vật thiên nhiên bằng sự quan sát biểu hiện tinh tế:

+ Ong bướm sẽ thời kì có tác dụng mật

+ Hoa của đồng nội xanh rì

+ Sự vận động của cành tơ phơ phất

+ Khúc hót yến anh làm say mê lòng người

+ Ánh mặt trời như phát ra từ bỏ cặp mắt của thiếu nữ đẹpánh sáng sủa chớp mặt hàng mi.

- Tính từ chỉ màu sắc (xanh rì), âm thanh (khúc tình si), kết hợp với các hình ảnh (hoa đồng nội, cành tơ, ong bướm) khiến cho bức tranh xuân dồi dào sinh lực. Khơi dậy vẻ tinh khôi, hấp dẫn, đầy xuân tình của cảnh.

- Điệp từnày đây, được để ở những vị trí không giống nhau mô tả bước chân hăm hở của thi nhân. Mỗi bước đi là một sự khám phá phát hiện nay vẻ đẹp nhất của mùa xuân.

- bức ảnh xuân ko phải bây chừ mới gồm nhưng đến hiện thời Xuân Diệu bắt đầu nhìn thấy. Bằng cặp mắtxanh non,biếc rờn, Xuân Diệu lần thứ nhất ngơ ngác, vui sướng, chú ý cái gì rồi cũng thấy say mê, đáng yêu. Cuộc sống đời thường mùa xuân bày ra trước đôi mắt Xuân Diệu như một buổi tiệc trần gian đang mời call con fan say mê thưởng thức.

⇒ với Xuân Diệu, bức ảnh xuân tươi vui không đề xuất tìm đâu xa mà ở ngay chính trần thế à ý niệm nhân sinh mới mẻ, tích cực (so với những nhà thơ lãng mạn cùng thời).

- thiên nhiên đẹp, tuy nhiên với Xuân Diệu đẹp tuyệt vời nhất là con fan giữa tuổi trẻ cùng tình yêu.

+ quan niệm mĩ học tập mới: con tín đồ là chuẩn chỉnh mực cho nét đẹp của từ bỏ nhiên. Bởi vậy, thi sĩ đã sáng tạo nên những hình hình ảnh độc đáo mới lạ:

cùng này đây tia nắng chớp hàng mi…

Mỗi lúc sáng sớm thần Vui hằng gõ cửa

mon giêng ngon như một cặp môi gần

- Xuân Diệu luôn biểu đạt người thanh nữ qua những tuyệt hảo cụ thể:Tháng giênglàtháng đầu tiên của mùa xuân, của một năm được thi sĩ so sánh với cặp môi gần của thiếu thốn nữ. → Một cách đối chiếu rất new mẻ, rất Xuân Diệu.

- sân vườn xuân đẹp, con người đẹp, thi sĩ dã say sưa tận thưởng vẻ rất đẹp của è gian, của cuộc đời:

Tôi sung sướng. Nhưng gấp rút một nửa

Tôi không đợi nắng hạ new hoài xuân

- Nhưng nụ cười của thi nhân không trọn vẹn. Nửa vị trí này dấu chấm là mùa xuân, nửa bên đó là số lượng giới hạn của cuộc sống nên thi sĩ nôn nả tận hưởng, hoài xuân, nhớ tiếc xuân ngay giữa mùa xuân. Đó là nội dung luận lí là việc lập thuyết của Xuân Diệu về lẽ sống nhanh nhẹn trong phần một này.

⇒ bằng phương pháp nhìn tình tứ, cách cảm nhận tinh tế và sắc sảo về thiên nhiên, nhỏ người, nhà thơ vẫn bày ra một buổi tiệc trần gian với niềm cảm giác ngây bất tỉnh nhân sự trước phong cảnh ấy.

2. Phần 2: ý niệm mới mẻ trong phòng thơ về thời gian – tình yêu – tuổi trẻ

Xuân đương tới tức là xuân đương qua

Xuân còn non tức thị xuân đã già

Lòng tôi rộng tuy vậy lượng trời cứ chật

quán triệt dài thời trẻ con của nhân gian,

ý niệm mới về thời gian, tuổi trẻ

- Bằng các cặp tự đối lập, giọng tranh luận, biện bác, nhịp điệu sôi sục khẩn trương, Xuân Diệu đã phòng đối, tranh cãi xung đột lại ý niệm xưa: thời gian tuần hoàn (quan niệm bắt đầu từ cái chú ý tĩnh). Xuân Diệu chọn quan niệm khác: thời hạn tuyến tính, một đi ko trở lại.

→ vì vậy mỗi phút chốc trôi qua là không đủ vĩnh viễn. ý niệm này xuất phát từ cách quan sát động, cực kỳ biện chứng về tuổi trẻ.

- công ty thơ lấy loại hữu hạn của đời người để gia công thước đo thời gian, thậm chí còn lấy quãng thời hạn ngắn nhất, giàu chân thành và ý nghĩa trong sinh mệnh con người. Đó là tuổi trẻ, mùa xuân có thể tuần hoàn tuy nhiên tuổi trẻ chẳng hai lần thắm lại:

Nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoàn

ví như tuổi trẻ em chẳng nhị lần thắm lại

- Giới hạn lớn nhất của đời fan ấy là thời gian. Vì vậy cảm nhấn về thời gian của Xuân Diệu đầy tính mất mát:

mùi hương tháng năm hồ hết rớm vị phân chia phôi,

khắp sông núi vẫn than âm thầm tiễn biệt

- Mỗi phút chốc đang lìa bỏ bây giờ để trở nên quá khứ được hình dung như một cuộc phân chia lìa, một mất mát. Đó là lời than thở, là việc tàn phai của vạn vật, là không gian đang tiễn biệt thời gian:

nhỏ gió xinh thì thào trong lá biếc

phải chăng hờn nỗi đề nghị bay đi

Chim rộn ràng bỗng đứt giờ đồng hồ reo thi,

phù hợp sợ độ phai tàn chuẩn bị sửa?

- bước vào độ tàn phai, cảnh vật ảm đạm bã, u ám, héo úa, hương dung nhan phôi pha.

- Với cách nhìn ấy, Xuân Diệu sẽ ý thức thâm thúy giá trị lớn nhất của đời tín đồ là tuổi trẻ con – tình yêu. Đó là ý kiến nhận tích cực và lành mạnh đầy tính nhân bản của tác giả.

- Để tương khắc phục số lượng giới hạn của thời gian, Xuân Diệu đã chỉ dẫn một phương thức sống: sống vội vàng vàng, sống vội vàng gáp tận hưởng vẻ đẹp nhất cuộc sống:Mau đi thôi! Mùa chưa ngả chiều hôm

- trình diễn quan niệm về thời hạn tuổi trẻ, tình yêu, thực tế đó là cách luận lí, cáchlập thuyếtsống tất tả của Xuân Diệu ở vị trí này.

3. Phần 3: Lời kêu gọi sống vội vàng vàng, giục giã, cuống quýt

- Đối với Xuân Diệu, sống cấp vàng, cấp gáp không đủ cơ mà còn tăng cường độ, dồn nén, cường độ sống:

+ ngôn từ được tổ chức đặc biệt, cộng hưởng theo chiều tăng tiến:ômchưa đủ còn muốnriếtcho chặt lại.Riếtchưa thỏa còn tê mê mê một phương pháp quá mứcsay cánh bướm với tình yêu, muốnthâu trong một chiếc hôn nhiều, mang đến no nê, đã đầy. ở đầu cuối làcắnvào xuân hồng. Một biện pháp nói apple bạo vô cùng Xuân Diệu.

+ Điệp cú pháp: tác giả muốn biểu đạt cảm xúc mãnh liệt của thi sĩ. Loại tôi đã hòa vào cái ta khiến cho âm điệu của chổ chính giữa hồn say sưa, chuếch choáng.

+ Nhịp thơ, thể thơ linh hoạt khiến cho hơi thơ tràn đi thành cao trào cảm xúc.

+ Tính từ chỉ xuân sắc, trạng thái được dùng khéo léo, chuyển download được tình yêu mãnh liệt và hãng apple bạo của loại tôi thi sĩ.

- chiếc tôi của thi sĩ:

+ bao gồm ý thức về quý hiếm đời sống cá thể, ý thức nhân bản, nhân văn vô cùng cao.

+ Một niềm tha thiết với cuộc sống thường ngày trần thế, với thú vui trần thế.

Xem thêm: Thành Phần Các Nguyên Tố Trong Hợp Chất Hữu Cơ

+ Một thèm khát sống mãnh liệt với một tâm ráng sống cuồng nhiệt.

⇒ Đoạn thơ thể hiện một chiếc tôi yêu đời, yêu thương sống khẩn thiết cuồng nhiệt. Đằng sau ngôn ngữ yêu đời ấy là một quan niệm nhân sinh tích cực: Hãy sinh sống cao độ đều phút giây của tuổi trẻ!