“Chiếc lược ngà” là trong số những tác phẩm làm nên tên tuổi của nhà văn Nguyễn quang quẻ Sáng. Cảm nhận về đoạn trích là 1 trong dạng đề thường chạm chán trong chương trình Ngữ văn 9. Những em thuộc tham khảo bài viết để nêu lên được cảm giác của em về đoạn trích dòng lược ngà nhé.

Bạn đang xem: Cảm nhận của em về đoạn trích chiếc lược ngà


I. Tò mò khái quát tháo về tác phẩm

1. địa chỉ đoạn trích:

Đoạn trích “Chiếc lược ngà” trong lịch trình Ngữ văn 9 thuộc lớp giữa truyện ngắn “Chiếc lược ngà”.

2. Văn bản truyện:

Ông Sáu được trở lại viếng thăm nhà, mặc dù thế trái với sự mong ngóng của ông, bé Thu lại không chịu nhận tía vì vết sẹo cùng bề mặt ông. Suốt mấy ngày ông về phép, Thu lúc nào cũng xa lánh ba. Đến khi bé Thu đọc ra nguyên nhân vết sẹo và nhận ba thì ông lại nên lên đường. Trước khi đi, bé bỏng Thu dặn ba khiến cho mình một mẫu lược. Tuy vậy ông Sáu chưa kịp đưa lược cho nhỏ thì đã quyết tử nơi chiến trường.

*

II. Dàn ý:

1. Mở bài:

– ra mắt về tác giả, sản phẩm hoặc trích dẫn một nhận định về tác giả, tác phẩm.

– Nêu cảm giác của em về đoạn trích: Tình phụ thân con thiêng liêng, bất diệt.

2. Thân bài:

– cảm giác về nhân vật ông Sáu: yêu thương con, muốn nhớ con, lúc nào thì cũng canh cánh lời hứa với con.

+ thời điểm vừa nhận ra con: không kịp đợi thuyền cập bờ đã vội nhảy đầm lên bờ để mang lại con, tiếc nuối khi bé không nhận biết mình.

+ Trong thời gian ở nhà: Lúc nào thì cũng ở mặt con, ao ước con hotline tiếng “ba”. Niềm nở gắp thức ăn cho con.

+ khi trở về chiến khu: hối hận vị lỡ tay tiến công con, dồn hết vai trung phong trí vào làm dòng lược ngà tặng ngay con.

– cảm giác về nhân vật bé nhỏ Thu: Tính biện pháp cứng cỏi, yêu ghét rõ ràng, khôn cùng yêu ba.

+ Cá tính, nhất thiết không chịu call “ba” cho dù bị dồn vào nỗ lực khó.

+ yêu ghét rạch ròi

+ hết sức yêu ba, khi nhận biết ông Sáu và đúng là ba bản thân thì bám chắc cổ ba, hôn lên mặt, hôn lên cả vết sẹo dài.

– nghệ thuật tạo dựng tình huống truyện bất ngờ nhưng vẫn tự nhiên.

– thẩm mỹ và nghệ thuật xây dựng tâm lý nhân vật quánh sắc, nhất là tâm lý nhân vật bé xíu Thu.

3. Kết bài:

Khẳng định lại giá bán trị thành công và kĩ năng nhà văn Nguyễn quang quẻ Sáng.

 III. Bài xích văn: cảm giác của em về đoạn trích “Chiếc lược ngà”

*

Chiến tranh sẽ qua thọ nhưng phần đa mất mát, hồ hết nỗi đau nhưng mà chiến tranh đưa về vẫn như đang hiện hữu. Không ít tác phẩm nhức thương về chiến tranh đã được các nhà văn, nhà thơ lẹo bút. Cũng viết về 1 thời đạn bom quyết liệt nhưng Nguyễn quang đãng Sáng vẫn “vượt qua thảm kịch của chiến tranh” để “cất cao bài ca linh nghiệm về tình phụ tử”, viết cần truyện ngắn lừng danh “Chiếc lược ngà”. Truyện sẽ tái hiện tại được nỗi mất non của chiến tranh, tuy vậy vượt lên ở trên nỗi đau ấy là tình phụ vương sâu nặng, rực sáng mặc dù đứng giữa hoàn cảnh éo le của cuộc chiến.

Ông Sáu xa đơn vị đi chống chiến ngay trong lúc đứa con gái của ông còn nhỏ. Suốt 8 năm trời ròng rã, ông lúc nào thì cũng nhớ thương, mong muốn ngóng mang lại ngày được về chạm chán con. Sau cuối sau bao mon ngày trông đợi, ông cũng có thể có dịp trở lại thăm nhà, “cái tình người thân phụ cứ nôn nao” vào ông. Ngay trong khi thuyền còn không cập bến, ông Sáu đã rối rít nhảy lên bờ, bước những bước dài đến bên con. Ông điện thoại tư vấn to thương hiệu con, khom người xuống rồi dang rộng vòng tay với niềm ao ước chờ sẽ được con chạy cấp tốc đến ôm chầm lấy ông, sà vào lòng ông kêu một giờ “ba”. Bắt buộc trông mong, ghi nhớ thương nhỏ đến nhịn nhường nào mới khiến cho một người lính dày dạn nơi mặt trận trở buộc phải vội vàng, luống cuống như thế. Ông ko kịp hóng thuyền giới hạn hẳn mà lại đã nhanh nhẹn nhảy lên bờ để đến mặt con. Tuy vậy đáp lại những mong chờ suốt hàng năm trời của tín đồ cha, nhỏ nhắn Thu lại sợ hãi hãi, ngơ ngác như nhìn tín đồ lạ. Ông Sáu đang không kìm được nỗi xúc động, dấu thẹo mặt má giần giật, “giọng lặp bặp run run”. Ông lặp lại hai giờ “ba đây con” “ba trên đây con” nhằm mong con gái nhận ra mình nhưng bé ông lại sốt ruột chạy đi. Không điều gì đau xót rộng thế! Nỗi niềm khát khao, mong mỏi nhớ của người phụ thân như bị tạt một gáo nước lạnh. Nỗi nhức của chiến tranh, của vết thẹo dài trên mặt cũng không là gì khi đứng trước sự việc hụt hẫng, âu sầu của một người phụ thân không được nhỏ nhận ra.

Suốt mấy ngày ngơi nghỉ nhà, ông Sáu chẳng dám đi đâu xa, lúc nào thì cũng ở bên con, hằng ước ao ba bé sẽ thân thiện hơn, muốn con điện thoại tư vấn một giờ đồng hồ “ba”. Thế nhưng nhỏ nhắn Thu lại càng ngày xa cách, phản nghịch ứng dữ dội mỗi lần nên nhắc đến từ “ba”. Trước sự cứng đầu của bé gái, ông Sáu bi quan và bất lực nhưng mà cũng chỉ biết không đồng ý cười chua xót. Với rồi đến khi con nhận ra mình thì cũng chính là lúc ông yêu cầu lên đường. Tích tắc ông Sáu được nghe tiếng gọi “ba” nhưng ông mong muốn ngóng xưa nay thì cũng là lúc hai phụ vương con yêu cầu xa nhau. Tình yêu và sự kìm nén bấy lâu đã khiến cho một người bầy ông buộc phải “rút khăn bông lau nước mắt”.

Ông Sáu quay trở lại chiến trường, lúc nào thì cũng canh cánh cùng với lời hứa khuyến mãi ngay con một cây lược. Ông nhờ cất hộ gắm tình yêu và nỗi nhớ con vào chiếc lược nhỏ, “thận trọng, cẩn thận và vắt công như tín đồ thợ bạc”. Nhưng mà chiến tranh hung tàn khiến ông ko kịp đưa mẫu lược trao tận tay nhỏ mình. Ông Sáu quyết tử trong một trận càn quét của địch. đa số giây phút sau cùng của cuộc đời, ông ko kịp căn dặn điều gì, duy chỉ gồm “tình cha con là tất yêu chết”, nỗi bận lòng sau cùng của ông vẫn chính là người con gái nhỏ nhắn bỏng, yêu thương.

Nếu như làm việc nhân đồ ông Sáu ta phát hiện tình yêu sâu nặng của người phụ vương dành cho phụ nữ thì bé xíu Thu lại mang lại một tính bí quyết hồn nhiên mà lại cứng cỏi, yêu cha tha thiết. Cô bé bỏng có tính cách yêu ghét rạch ròi, nhất thiết không chịu gọi “ba” bởi đinh ninh ông Sáu chưa phải ba mình. Khi mẹ bảo gọi tía vào ăn cơm, bé Thu “né” tức thì từ “ba” mà chỉ nói trống ko “Vô ăn cơm”. Khi người mẹ dặn nhờ ba chắt nước nồi cơm, bị dồn vào nạm khó vì chưng nồi cơm quá lớn, đứng trước sự việc lựa chọn là để cơm nhão hay call một giờ “ba” để cha giúp, cô bé nhỏ đã tự giới thiệu một giải pháp khác – từ bỏ mình luân chuyển xở, tự lấy muôi múc từng chút nước một. Nhỏ bé Thu thông minh, cấp tốc nhẹn và hết sức cá tính.

Đỉnh điểm câu chuyện là lúc ông Sáu gắp mang đến con một cái trứng cá nhưng nhỏ xíu Thu không ăn uống lại hất ra và bị ba đánh. Trái với suy nghĩ của mọi tín đồ là cô nhỏ bé sẽ khóc lóc, ăn uống vạ, nhưng bé xíu Thu lại im lặng gắp hột trứng cá vào chén rồi quăng quật sang bên ngoại. Sự ương ngạnh của nhỏ nhắn Thu đúng với chổ chính giữa lí và tính phương pháp trẻ nhỏ nên không thể đáng trách. Trong yếu tố hoàn cảnh éo le của chiến tranh, Thu còn quá nhỏ nên cần thiết hiểu hết được sự tàn khốc của cuộc chiến tranh mang lại.Thu ko chịu điện thoại tư vấn ông Sáu là tía vì dấu thẹo bên trên mặt khiến cho ông trông khác với tấm hình chụp phổ biến với mẹ. Trong tim trí của Thu, cha phải là người như nhau tấm hình ảnh mình vẫn giỏi thấy. Sự thơ ngây của con trẻ của mình khiến fan đọc vừa thấy cười, vừa thấy thương. Cuộc chiến tranh để lại muôn nghìn nỗi đau, nhưng chắc rằng nỗi nhức tình thân bị chia cắt là cực khổ nhất.

Khi đã có bà nước ngoài giải thích, Thu trăn trở “thở nhiều năm như fan lớn”. Có lẽ rằng cô bé xíu đang hối hận bởi đã xa lánh, ngang bướng với ba. Tất cả nỗi ghi nhớ mong, suy tứ dồn nén như được giải hòa vào sáng sủa hôm sau, lúc ông Sáu chuẩn bị lên đường. Bé Thu call to một giờ đồng hồ “ba” – tiếng điện thoại tư vấn mà cô nhỏ nhắn ao cầu được call từ lâu. Tiếng gọi như “xé cả ruột gan”, “làn tóc tơ sau ót nó như dựng đứng lên”. Cô nhỏ bé níu chặt rước cổ ba, hôn cùng khắp, hôn cả vết thẹo lâu năm đáng sợ mặt má của bố nữa. Qua tư tưởng và hành vi của nhỏ bé Thu, người sáng tác đã khắc họa rõ nỗi đau chiến tranh, cuộc chiến tranh đã khiến cho bao gia đình chia cắt, bà xã mất chồng, con không nhận biết cha… Một tiếng điện thoại tư vấn “ba”, một chiếc ôm của cha và nhỏ tưởng chừng như đơn giản nhưng trong yếu tố hoàn cảnh chiến tranh lại trở bắt buộc khó khăn, xa vời.

Nguyễn quang đãng Sáng đã rất tài tình khi tạo dựng được tâm lý nhân vật rất đặc sắc. Bác cha điềm tĩnh, cân nhắc đồng đội. Ông Sáu yêu thương thương bé vô hạn, mong mỏi từng giây từng phút để gặp gỡ con; nhức khổ, bất lực khi con bướng bỉnh tuyệt nhớ thương, nhờ cất hộ gắm tình thân vào cây lược khuyến mãi ngay con. Đặc biệt, tác giả đã sản xuất được nhân vật nhỏ bé Thu hồn nhiên nhưng cá tính, thỉnh thoảng bướng bỉnh tuy vậy yêu ghét rõ ràng. Cô bé nhỏ rất yêu thương ba, vô cùng nhớ ba nhưng bởi vì sự thơ ngây của trẻ nhỏ dại cùng cùng với tính bí quyết cứng cỏi nhưng mà đã hiểu nhầm ba.

Tác mang cũng khéo léo đặt nhân đồ gia dụng vào các trường hợp truyện éo le nhằm họ tự biểu hiện tính bí quyết của mình. Phải thấy ông Sáu trong tình huống oái oăm con không nhận phụ thân thì bắt đầu hiểu được tình thân tha thiết, nỗi khát vọng được ở bên nhỏ của ông. Đặt bé nhỏ Thu vào tình huống gặp gỡ lại cha khi trên mặt ba thay đổi, gồm một vết thẹo dài cho tới khi bé xíu hiểu ra nguyên nhân thì bắt đầu thấy được cô bé cũng yêu cùng tôn thờ tía đến dường nào. Vì quá yêu cha nên mới không đồng ý một tín đồ nào “trông khác với bố trong tấm hình chụp tầm thường với mẹ”. Tình huống truyện kịch tính tuy vậy vẫn cực kỳ tự nhiên, có tính chất đảo ngược tình nuốm để tạo thành bất ngờ, tăng sức cuốn hút cho câu chuyện, mặt khác giúp làm nổi bật tình phụ tử thiêng liêng trong yếu tố hoàn cảnh éo le của cuộc chiến.

Xem thêm: Cảm Nhận Về Hào Khí Đông A Qua Bài Tỏ Lòng (6 Mẫu), Phân Tích Hào Khí Đông A Qua Bài Thơ Tỏ Lòng

Truyện ngắn “Chiếc lược ngà” là sản phẩm bất hủ về tình cha con thiêng liêng giữa hoàn cảnh chiến tranh khốc liệt. Câu chuyện về ông Sáu và bé bỏng Thu là minh chứng ví dụ cho tình thân phụ con thắm thiết, không điều gì hoàn toàn có thể chia cắt. Qua câu chuyện, ta hiểu hơn về đa số mất mát nhức thương mà chiến tranh đưa về để thêm từ bỏ hào và quý trọng cuộc sống tự do hôm nay.