Cảm nghĩ về về câu ca dao Thân em như trái bần trôi, Gió dập sóng dồi biết tấp vào đâu năm 2021

Bài văn cảm nghĩ về câu ca dao Thân em như trái xấu trôi, Gió dập sóng dồi biết tấp vào đâu có dàn ý đưa ra tiết, 2 bài bác văn phân tích mẫu mã được tuyển chọn từ những bài văn so với đạt điểm trên cao của học sinh trên toàn quốc giúp chúng ta đạt điểm trên cao trong bài xích kiểm tra, bài thi môn Ngữ văn 7.

Bạn đang xem: Cảm nhận về bài ca dao thân em như trái bần trôi

*

Đề bài: Câu ca dao nói về thân phận người phụ nữ trong thôn hội phong kiến:

Thân em như trái xấu trôi,Gió dập sóng dồi biết tấp vào đâu?Hình hình ảnh so sánh tại đây có gì sệt biệt? Qua đây, em thấy cuộc đời người thiếu phụ ngày xưa như vậy nào?

Bài văn chủng loại 1

Câu ca dao trên phía trong mảng đề bài than thân trách phận mà các câu có cấu tạo khá kiểu như nhau nghỉ ngơi cách khởi đầu bằng nhì chữ đầy xót xa, ngậm ngùi: Thân em...

Trong làng mạc hội phong kiến xưa kia, quan niệm trọng nam giới kinh chị em đã biến cuộc sống người thiếu nữ thành chuỗi thảm kịch kéo dài. Biết than thuộc ai, biết ngỏ cùng ai? Trời thì cao mà lại đất thì dày. Thôi thì đành thổ lộ qua giờ hát, lời ru chan đựng nước mắt:

Thân em như trái bần trôi,Gió dập sóng dồi biết tấp vào đâu?Xuất xứ câu ca dao này là sống miền Nam, xứ sở của sông ngòi, kênh rạch. Cây bựa thường mọc ở ven bờ. Trái xấu non có vị chua chua, chát chát, xát mỏng mảnh chấm mắm ăn thay rau. Trái già rụng xuống nước, bồng bềnh trôi nổi theo sóng. Ngay lập tức cái tên gọi cũng chứng tỏ nó là loại cây tầm thường (bần: nghèo), chẳng gồm mấy giá bán trị.

Người phụ nữ chân lấm tay bùn nhìn trái bần trôi mà cám cảnh, thấy bản thân nào tất cả khác chi?! Trái bần trôi trả toàn dựa vào vào gió, vào sóng. Gió nhẹ, sóng êm thì tự từm thanh thản, chẳng may gió dập, sóng dồi thì cũng đành cam chịu cảnh bố chìm bảy nổi chín lênh đênh, biết tấp vào đâu? Vào bờ bến nào để thay đổi số phận?

Không được làm chủ phiên bản thân, người thanh nữ buộc phải rơi vào cảnh: Cũng đành nhắm mắt đưa chân, cơ mà xem nhỏ tạo đưa vần mang đến đâu. Lao lý tam tòng hà khắc trói buộc họ, thay đổi họ thành phần đa con bạn cam chịu định mệnh bất công: tại nhà tòng phụ, xuất giá chỉ tòng phu, phu tử tòng tử và thực tiễn thì bạn phụ nữ đã biết thành xã hội khinh thường rẻ, coi thường. Đây là trong những nguyên nhân tạo ra mặc cảm từ bỏ ti trường đoản cú bao đời nay ở tín đồ phụ nữ.

Có điều nào đấy thật xót xa, buồn thảm vào hình hình ảnh so sánh: Thân em như trái bựa trôi . Trái xấu trôi bồng bềnh theo dòng sông vô định, còn người thiếu phụ nghèo thì cũng nổi trôi trong vòng đời vô định. Hiện thực nghiệt ngã, tương lai mở mịt, không một chút ít vui, không một niềm hi vọng. Câu ca dao cùng với hình tượng sexy nóng bỏng và âm điệu bùi ngùi đã gợi lên số phận hẩm hiu đáng buồn của tín đồ phụ nữ bần cùng trong làng hội phong con kiến cũ.

Ta thử hình dung trong trái tim tưởng một trưa hè sống đồng bởi Nam Bộ, gió thổi lao xao trong rừng đước, rừng tràm; bỗng nghe tiếng ru nhỏ vọng ra trường đoản cú ngôi nhà nhỏ ven sông lẫn với giờ võng đưa kẽo kẹt: Ầu ơ... Thân em như trái bựa trôi, Gió dập sóng dồi biết tấp vào đâu? câu hỏi vừa là nỗi băn khoăn muôn thuở không lời giải đáp, vừa là lời than thân trách phận ảm đạm đến óc nề. Nhìn gần như trái xấu nổi chìm theo sóng, ta đã thấm thía cùng rúng động đến tận sâu thẳm trung tâm hồn trước lời ru bâng khuâng nước mắt của những người thiếu phụ lao động túng thiếu trong một quá khứ chưa xa.

Bài văn chủng loại 2

Xã hội phong loài kiến bất công như dòng cùm gông kìm hãm cuộc đời và số phận của người phụ nữ, tước đi quyền sống, quyền làm cho chủ, quyền hạnh phúc của họ. Đau đớn, xót thương tủi phận nhưng do dự tỏ bày cùng ai, người thanh nữ chỉ biết gửi gắm vào các câu ca, lời hát than thân, trách phận.

"Thân em như trái bựa trôi,

Gió đánh đấm sóng dồi biết tấp vào đâu?”

Bài ca dao bên trên là câu hát rủ rỉ được đựng lên từ miếng đời nhỏ dại bé, tội nghiệp của người thiếu nữ bất hạnh. Với hình ảnh so sánh đặc biệt câu ca vẫn phản ánh thâm thúy số phận cuộc sống của người phụ nữ trong thôn hội phong kiến. Bài ca dao bắt đầu bằng mô típ thân quen “thân em”. Nhì tiếng “thân em” thốt lên gợi xúc cảm mềm mỏng, yếu đuối đuối, rụt rè, khiêm nhường. Bạn phụ nữ bé dại bé sẽ tự than cho bao gồm số phận mình.

“Thân em” được so sánh với “trái bựa trôi”, đây là loại quả dại mọc sống ven sông vùng phái mạnh bộ. Đặc trưng của trái xấu mang những nét tương đương với cuộc đời và thân phận của bạn phụ nữ. Trái bựa có vị vừa chua, vừa chát kiểu như với cuộc đời hẩm hiu, chát chứa, đắng cay của người phụ nữ. Khi già, số đông trái bần ấy rụng xuống sông ngòi, bềnh bồng theo sóng, lênh đênh vô định giống như cuộc đời chìm nổi không phương hướng của không ít người phụ nữ. Ngay cả tên thường gọi của nó đã khiến cho ta liên tưởng đến việc bần hàn, túng thiếu thiếu, khổ sở. Vào ca dao than thân, hơn một lần ta thổn thức tận mắt chứng kiến người đàn bà xé lòng nhức đớn, lấy thân phận của chính mình gắn cùng với ấy mọi vật tầm thường, nhỏ nhoi để than, nhằm trách: Thân em như giếng thân đàng, thân em như trái cau khô, thân em như củ ấu gai,...Hình hình ảnh so sánh gợi hình đặc sắc ấy đã nói lên thân phận nhỏ bé, xấu số của người phụ nữ trong xã hội phong kiến.

Trái bần tự thân nó đã nhỏ tuổi bé, thấp hèn, cũng tương tự số phận của người phụ nữ vốn dĩ đã ao ước manh, yếu ớt đuối. Rồi sẽ thế nào đây khi đầy đủ dòng đời nhỏ dại bé ấy bị xô ngã bởi gió dập, sóng dồn?

“Gió sút sóng dồn biết tấp vào đâu?”

Câu hỏi từ như một lời than thân trách phận đầy đau đớn, óc nề, bất lực của người thanh nữ không được thống trị cuộc đời của chủ yếu mình. Trường hợp như trái xấu nổi lênh, rập rình trước bão tố, sóng gió của cái sông vô định thì người thiếu phụ cũng bấp bênh, trôi nổi, mất phương phía trong cuộc đời của chính mình. Câu hỏi cũng là nỗi băn khoăn từ ngàn đời của người thiếu nữ mà không lúc nào có giờ vọng hồi đáp. Lễ giáo phong loài kiến trọng nam coi thường nữ, quan niệm Nho giáo tam tòng tứ đức khắt khe đã trói chặt quyền sống và quyền niềm hạnh phúc của bạn phụ nữ, họ gật đầu đồng ý và tuân theo như 1 định mệnh. Bài xích ca dao không chỉ là là tiếng nói cảm thông, chua xót của nhân dân đối với thân phận bé dại bé, hẩm hiu, lênh đênh, trôi nổi của người phụ nữ mà còn là một lời lên án, tố cáo đanh thép so với những gia thế tước chiếm quyền sống, quyền từ do, quyền hạnh phúc của bé người.

Xem thêm: Soạn Văn Bài Từ Ngữ Địa Phương Và Biệt Ngữ Xã Hội (Chi Tiết)

Với hình ảnh so sánh đặc sắc “trái xấu trôi” vẫn khắc họa rõ nét cuộc đời nhỏ tuổi bé, tội nghiệp, lênh đênh, vô định của người thiếu nữ trong buôn bản hội phong kiến. Thân phận của người thiếu phụ trở thành mạch nguồn xuyên suốt dòng rã văn học. Từ ca dao than thân mang lại văn học trung đại, những tác mang vẫn luôn cân nhắc thân phận của người thanh nữ như “Bánh trôi nước” của hồ nước Xuân Hương, Truyện Kiều của Nguyễn Du,...