Bạn đang xem: Có những phút làm nên lịch sử có cái chết hóa thành bất tử
- rubi cho mùa xuân (Thiếu Khanh)- Tưởng nhớ anh hùng liệt sĩ Bùi Ngọc Dương (Bùi Minh Trí)- Đề sau truyện “Người bà bầu cầm súng” (Hoài Anh)- Lũng Tây hành kỳ 4 (Trần Đào)- Hồng Phú Châu Giang (Quang Dũng)

Có những phút làm ra lịch sửCó chết choc hoá thành bất tửCó rất nhiều lời rộng mọi bài caCó con tín đồ từ chân lý sinh ra.Nguyễn Văn Trỗi!Anh đã bị tiêu diệt rồiAnh còn sinh sống mãiChết như sống, anh hùng, vĩ đại.Hỡi người Anh, đã khép chặt đôi môiTiếng Anh hô: “Hãy nhớ mang lời tôi!”Đã vang dội. Và ánh đôi mắt sángCủa Anh đang chói ngời trên báo Đảng. *Nghìn năm tiếp theo sẽ ghi nhớ lại hôm quaMột sáng sủa mùa thu, giữa đi khám Chí HoàAnh đi, thân hai thương hiệu gác ngụcVà sau chúng, một bạn linh mục.Anh bước lên, nhức nhối chân đau,Dáng hiên ngang vẫn ngửng cao đầuQuần áo white một màu thanh khiếtThân nhỏ yếu bạo dạn hơn chiếc chết.Bầy làm thịt thuê và bằng hữu viết thuêHai sản phẩm đen, súng cắn lưỡi lê.Anh cách tới, mắt nhìn, bình thảnNhư bao gồm Anh là bạn xử án.Cỏ trong sân vườn mát bên dưới chân AnhĐời vẫn tươi color lá rau xanhĐây miếng đất của anh ý đòi giải phóngĐây tiết thịt của anh ý đòi cuộc sống.Anh thét to: “Ta bao gồm tội gì đây?”Chúng trói Anh vào cọc mấy vòng dâyMười họng súng. Một băng black bịt mắt.Anh thét lên: “Chính Mỹ kia là giặc!”Và tay Anh đơ phắt miếng băng đenAnh mong mỏi thiêu, bởi mắt, lũ đê hènVới cái chết, Anh ý muốn nhìn gần kề mặtNhư ngọn lửa không bao giờ dập tắt!Chúng run lên, xông trói chặt Anh hơnĐôi mắt Anh vẫn khô cháy căm hờn:Phải kungfu như một tín đồ cộng sảnTrái tim bự không hại gì súng đạn!Lệnh: số 1 quỳ xuống! Một giây thôi.Anh thét lên: Hãy nhớ lấy lời tôi:Đả hòn đảo đế quốc Mỹ!Đả hòn đảo Nguyễn Khánh!Hồ Chí Minh muôn năm!Hồ Chí Minh muôn năm!Hồ Chí Minh muôn năm!Phút giây thiêng, Anh gọi Bác ba lần!Súng sẽ nổ. Mười viên đạn Mỹ.Anh gục xuống.
Xem thêm: Soạn Ngữ Văn Lớp 7 Bài Bố Cục Trong Văn Bản Ngắn Gọn, Soạn Bài Bố Cục Trong Văn Bản Ngắn Gọn
Không, Anh thẳng dậy.Anh hãy còn hô: vn muôn năm!Máu tim Anh nhuộm đỏ đất Anh nằm.Mắt đang nhắm, ko một lời rên rỉ.Anh bị tiêu diệt vậy, như thiên thần yên nghỉ.Chẳng đề xuất đâu, cây thánh giá chỉ sắt tâyCủa tay người linh mục ném bên thây! *Anh sẽ chết, Anh Trỗi ơi, bao gồm biếtMáu kêu máu, sinh sống trên đời, tha thiết!Du kích quân Ca-ra-cát đã vì chưng AnhBắt một tên giặc Mỹ giữa đô thành.Anh đang chết. Anh chẳng còn thấy nữaLửa kêu lửa, giữa miền nam rực lửaNhư trái tim Anh, ôi lửa nào bằng!Phút cuối cùng, chói lọi khối sao băng...Hãy nhớ đem lời tôi!Nguyễn Văn TrỗiLời Anh dặn, chúng tôi xin nhớ:Hãy chết sống quang vinhTrước quân thù không sợVì núi sông hy sinhNhư lời Anh, fan thợ.