Bạn đang xem: Gió ơi xin đừng lấy em đi hãy mang em về chốn xuân thì
mối cung cấp phát youtube





Xem thêm: Biện Pháp Hạn Chế Những Ảnh Hưởng Xấu Của Thuốc Hóa Học Bảo Vệ Thực Vật
Em đi mất rồi, còn anh nghỉ ngơi lại ...Người giờ đồng hồ còn trên đây không? Thuyền này còn liệu quý phái sông?Buổi chiều dài mênh mông, lòng người giờ hòa tuyệt đôngHồng mắt em cả bầu trời đỏ hoenTa như đứa trẻ con ngây thơ, quên đi tháng ngày dại dột ngơNgười là nghìn mây bay, bản thân là giọt sầu phân chia tayNgười cạn thai không say, còn mình phân bua trong đâyNày gió ơi, chớ vội vàng, lắng nghe được không?Gió ơi xin đừng lấy em điHãy với em về vùng xuân thìNgày nào còn bổi hổi tóc xanhNgày nào còn trò chuyện vớ anhEm nói em yêu quý anh màNói em yêu em màCớ sao ta lại hóa phân tách xaĐóa phong lan âm thầm mơ màngNàng êm ả tựa đèn phố VinhĐẹp rạng ngời chẳng cần cố XinhHạt ngọc rơi rớt bên trên mái nhà, sau luống cà, và vắt là ...Xa nhau, xa nhau, thôi thì nỗi nhớ hà cớ gì tín đồ mang? Woo..Bên nhau ko lâu, như là người thấy tờ giấy này nghìn trang ...Vậy hãy nhằm màu nắng nóng phiêu du, phiêu du bên trên đỉnh đầuVà đang nói em nghe, em nghe, mẩu truyện này là...Cả bầu trời vàng, đỏ, tím, xanh xanhThuở thiếu niên thời tay cố gắng tay, cành cây me xoàn ôm đắm sayNhẹ nhàng lá rơi, lưu lại vấn vương vãi ven đườngGió ơi xin đừng mang em điHãy sở hữu em về chốn xuân thìNgày nào còn bồi hồi tóc xanhNgày nào còn chuyện trò vớ anhEm nói em mến anh màNói em yêu thương em màCớ sao ta lại hóa phân tách xaĐóa phong lan lặng lẽ mơ màngNàng êm ả dịu dàng tựa đèn phố VinhĐẹp rạng ngời chẳng đề xuất cố XinhYêu em nhiềuLòng này nhói đau, yêu thương em nhiều, cạn tình biển khơi sâuBiển sâu anh hátNếu gồm ước mong mỏi ngược thời gianNhắm mắt vậy xóa chiếc đời này ái phong trần tan vỡ tanĐành lòng sao em xé nát tan trung ương can.. Họa kì thư theo láng trăng vàngGiá như bây giờ, giá như em ngơi nghỉ đâyGió ơi xin đừng mang em điHãy sở hữu em về ... Về chốn xuân thìNgày làm sao còn bồi hồi tóc xanhNgày làm sao còn chuyện trò với anhEm nói em yêu mến anh màNói em yêu em màCớ sao ta lại hóa chia xaĐóa phong lan âm thầm lặng lẽ mơ màngNàng nữ tính tựa đèn phố VinhĐẹp rạng ngời chẳng đề xuất cố Xinh