tất cả Lớp 12 Lớp 11 Lớp 10 Lớp 9 Lớp 8 Lớp 7 Lớp 6 Lớp 5 Lớp 4 Lớp 3 Lớp 2 Lớp 1
*

*

- nguồn gốc: In trong tập tuỳ cây bút Sông Đà (1960)

- thực trạng sáng tác: Là kết quả chuyến hành trình thực tế tây bắc của tác giả vào trong thời hạn 1958-1960 vừa để tìm kiếm vẻ đẹp của thiên nhiên, vừa để mày mò vẻ đẹp trung khu hồn của bạn lao động vùng Tây Bắc.

Bạn đang xem: Hoàn cảnh sáng tác người lái đò sông đà


*

- người điều khiển đò Sông Đà là bài bác tùy cây viết xuất sắc tuyệt nhất trong tập Sông Đà. - Tập tùy cây bút Sông Đà (1960) là tác phẩm tiêu biểu của Nguyễn Tuân sau phương pháp mạng tháng Tám. Đó là tác dụng từ chuyến đi thực tế Tây Bắc trong phòng văn năm 1958. Cả 15 bài xích tùy cây viết trong nhà cửa này hầu hết tập trung ca ngợi thiên nhiên và nhỏ người tây-bắc bằng những hình tượng giàu mức độ hấp dẫn, rất nhiều trang văn tài hoa, uyên bác, đậm đà cảm giác lãng mạn vào sáng.

- Bài người điều khiển đò Sông Đà mệnh danh con sông Đà và người lái xe đò sông Đà, mô tả tình yêu thương thiên nhiên non sông và niềm tin yêu dạt dào vào cuộc sống thường ngày mới. 


Đúng 0

comment (0)

Nêu hoàn cảnh sáng tác TÙY BÚT NGƯỜI LÁI ĐÒ SÔNG ĐÀ – Nguyễn Tuân 


Lớp 12 Ngữ văn Ôn tập ngữ văn 12
1
0
Gửi hủy

Năm 1958, Nguyễn Tuân đi thực tiễn ở Tây Bắc, ghi nhận những bức tranh sinh động và các hình ảnh nghệ thuật đầy sức hấp dẫn, đậm đà cảm xúc lãng mạn trong trắng tác bằng tác phẩm “Sông Đà” với 15 tùy bút . Một trong những tùy cây viết đó là “Người Lái Đò Sông Đà”.

Bài văn đầy ắp những tư liệu địa lí, lịch sử dân tộc ngọn nguồn của sông đà. Hồ hết địa thếđặc biệt, những bé thác dữ, lịch sử đấu tranh giải pháp mạng của nhân dân vùng cao Tây Bắc. Đồng thời miêu tả hình ảnh con sông Đà bằng một phong cách nghệ thuật độc đáo.


Đúng 0

phản hồi (0)

Bằng lời văn của bản thân anh ( Chị) hãy giới thiệu về tác giả Nguyễn Tuân với Tùy cây bút “ người lái xe đò Sông Đà”


Lớp 12 Ngữ văn
2
0
Gửi bỏ

Bạn tham khảo tại đây:

Người lái đò sông Đà - Tác giả, tác phẩm, nắm tắt với phân tích tác phẩm người lái đò sông Đà 


Đúng 0
phản hồi (0)

Anh/chị tìm hiểu thêm ở phía trên ạ:

Người lái đò sông Đà - Tác giả, tác phẩm, tóm tắt và phân tích tác phẩm người điều khiển đò sông Đà - VnDoc.com


Đúng 0
phản hồi (0)

Phân tích hình tượng ông lái đò trong tùy cây viết “Người lái đò sông Đà” của Nguyễn Tuân.


Lớp 12 Ngữ văn Ôn tập ngữ văn 12
2
0
Gửi diệt

 Với mười lăm bài xích tùy cây bút và một bài bác thơ phác thảo sau chuyến thực tiễn ngược miền tây-bắc điệp trùng mà đầy kỳ thú, tập “Tùy cây viết sông Đà” của phòng văn Nguyễn Tuân thành lập (1960) sẽ góp mang đến văn học tổ quốc một chiến thắng giá trị khẳng định cuộc sống thường ngày và nhỏ người tây bắc trong sự nghiệp dựng xây đất nước “Người lái đò sông Đà” là 1 thiên tùy bút rực rỡ trong tập tùy cây viết của Nguyễn Tuân. Đặc biệt hình hình ảnh ông lái đò anh dũng và tài cha đã nhằm lại ấn tượng khó phai mờ trong tâm trí người đọc. Thuộc với hình tượng này, phong thái nghệ thuật khác biệt của Nguyễn Tuân càng rõ thêm, ấn tượng thêm.

Nhân vật dụng ông lái chắc chắn sẽ lại mờ nhạt nếu như tác giả chỉ mô tả ông trong cuộc mưu sinh phẳng lặng trên sông nước nhân từ hòa. Người điều khiển đò trong thành quả thực sự biến chuyển hình tượng chân thực và sông động là việc ký thác ý tưởng thẩm mỹ và làm đẹp của Nguyễn Tuân, văn sĩ trong cả một đời si mê kiếm search và xác minh cái đẹp. Hình mẫu ông lái đò đẹp mắt một cách tự tôn trong mối tương quan đồng hiện với nhân vật dụng sông Đà dữ dằn nhưng kỳ vĩ ! Đấy cũng chính là dụng ý tư tưởng và nghệ thuật của Nguyễn Tuân, khi ông mong muốn “ghi ở vị trí này mẫu hình ảnh chiến đấu gian lao của người lái đò trên chiến trường sông Đà, trên một quãng thủy chiến ở chiến trận sông Đà

Vẻ đẹp mắt đầy ấn tượng về ông lái đò là sự lồn tại chân thực trước thách thức ghê gớm của loại sông Đà. Ta hình dung như cả một “thạch trận bên trên sông” dàn giăng hy vọng bổ chụp hòng nuốt lấy phi thuyền và ông lái. Trong tình nỗ lực ấy, sông Đà mới kinh hoàng và kỳ quái làm sao: “Nó bầy đàn thạch trận trên sông. Đám tảng, đám hòn chia thành ba hàng ngăn ngang bên trên sông đòi ăn chết chiếc thuyền một cái thuyền đối kháng độc...”. Vào trận đồ bát quái kia “với đá, nước thác reo hò làm cho thanh viện... Hầu hết hòn đá oai vệ oai phong lẫm liệt”, sông nước cơ mà dữ dằn như quỷ dữ. Dẫu vậy cũng chủ yếu từ cảnh tượng dữ dội mà kỳ vĩ ấy, biểu tượng ông lái hiện lên ví dụ trong vẻ đẹp nhất của sức mạnh và bản lĩnh cao cường.

Thiên nhiên mong lấn át, ao ước nuốt sống, ông lái đò bình thản và quả cảm thừa lên sóng dữ: “Ông lái đò hai tay giữ lại mái chèo tránh bị hắt lên ngoài sóng trận địa phóng trực tiếp vào mình”. Bao nhiêu thách thức của sông nước ông lái bắt buộc vượt qua. Không có nghị lực phi thường và sự bình tĩnh chủ động làm sao ông qua được bé quỷ dữ sóng nước: “có lúc chúng ước ao đội cả thuyền lên. Nước dính lấy thuyền như đồ vật túm thắt sườn lưng ông lái đò đòi lật ngửa bản thân ra thân trận nước vang trời thanh la não bạt...”.

quả là đơn vị văn Nguyễn Tuân đã kêu gọi một binh chủng ngôn từ thật đa dạng, sinh sống nhiều nghành nghề dịch vụ để biểu đạt đầy kịch tính, đầy tuyệt vời về cuộc giao tranh giữa con bạn (ông lái đò) và vạn vật thiên nhiên (sông Đà). Những cảm xúc mạnh luôn luôn đến cùng với ta đấy là cái kinh hoàng mà kỳ vĩ của làn nước ấy là dòng bình tĩnh chủ động đầy trái cảm, đầy bản lĩnh của ông lái đò. Bé người quả cảm tài bố và vạn vật thiên nhiên dữ tợn kỳ quái cùng dấn thân trong cuộc quyết chiến. Và hình mẫu ông lái đò càng trong tương lai càng trở yêu cầu kiêu dũng, khốc liệt đến tận thuộc trong cuộc giao đấu. Ông lái vượt lên sóng dữ bằng dũng khí hoàn hảo bởi ông “cưỡi lên thác sông Đà, bắt buộc cưỡi cho cùng như cưỡi hổ... Ông lái đò ghì cưng cửng lái bám chặt lấy luồng nước đúng mà phóng cấp tốc vào cửa ngõ sinh, mà lại miết một con đường chèo về phía cửa đá ấy”.

Một điểm lưu ý của phong thái nghệ thuật Nguyễn Tuân là “thiên nhiên xuất xắc con bạn đều được để ý khám phá ngơi nghỉ phướng diện văn hóa, mĩ thuật của nó”. Vị thế, ta còn phát hiện ở đây hình ảnh một ông lái đò khôn xiết mực tài hoa, nghệ sĩ lân cận vẻ đẹp nhất của lòng can đảm và khả năng cao cường trước thử thách của thiên nhiên.

Một bốn thế tuyệt đẹp nhất của ông lái lúc “ghì cương” cơ mà “phóng nhanh vào cửa sinh” cho ta thấy ấn tượng về một quý ông kỵ sĩ gan dạ và cực kỳ đỗi hào hoa. Một phong thái bình thản, tự tin khi ông lái ứng chiến với sóng dữ”... đè sắn lên nhưng mà chặt đôi ra nhằm mở con đường tiến”. Và hình ảnh con thuyền vượt lên “như một mũi tên tre xuyên cấp tốc qua tương đối nước...” đem lại cho ta một xúc cảm vừa sảng khoái, vừa hỉ hả trước sự thành công của ông lái - nghệ sĩ. Với đây - hình ảnh cuối của người lái xe đò cũng là hình hình ảnh tập trung của sự việc ký thác trung tâm tình và thẩm mỹ của Nguyễn Tuân.

“...Trên thác hiên ngang một người lái xe đò sông Đà gồm tư do, vì người lái đò ấy đã thế được loại quy hiện tượng tất yếu đuối của làn nước sông Đà. Hình tượng ông lái đò một con người lao động bình dị mà khác người được Nguyễn Tuân tương khắc họa như một biểu tượng đẹp của nhỏ người việt nam trong sự nghiệp thi công đất nước. Đây là 1 trong những cách nhìn, cách tò mò và khẳng định con người việt nam trong thời đại new ! cũng chính vì thế tùy cây viết “Người lái đò sông Đà” nói riêng với mười lăm thiên tùy bút về sông Đà của Nguyễn Tuân nói bình thường đã đóng góp thêm phần khẳng định vẻ rất đẹp của cuộc sống đời thường mới cùng con bạn mới trên non sông Việt Nam bọn chúng ta.

Xem thêm: Biểu Thức Tính Độ Cao Của Rơi Tự Do Là, Công Thức Tính Gia Tốc Rơi Tự Do

bài xích tùy bút “Người lái đò sông Đà” mà tuyệt hảo mạnh mẽ là cuộc thừa thác sông Đà của ông lái đò giúp chúng ta nhận ra một điều lý thú: vẻ đẹp nhất hào hùng tài hoa của rất nhiều người lao động bình thường nơi có dòng sông ngọn thác hoang vu tê là có thật. Chủ nghĩa anh hùng cách mạng đâu chì tất cả ở nơi chiến trường với giờ đồng hồ súng tiếng bom gầm.

Đọc không còn “Người lái đò sông Đà” mà trọng điểm tri ta vẫn như hiển hiện hình hình ảnh ông lái đò dũng mãnh và hào hoa với bé thuyền bé dại cưỡi lên sóng dữ cơ mà đi tới mà chiến thẳng, vẻ đẹp nhất ấy huy hoàng và trang nghiêm làm sao !