Phân tích cửa nhà Lão Hạc ở trong phòng văn nam Cao để có cái chú ý cảm thông, trân trọng và ca ngợi vẻ rất đẹp tiền ẩn của tín đồ nông dân trước cảnh khốn cùng vẫn nhiều lòng từ bỏ trọng. Đồng thời phản ánh hiện thực số phận fan nông dân trước bí quyết mạng tháng 8 qua tình cảnh của Lão HạcĐề bài:
Viết một bài xích văn đối chiếu truyện ngắn Lão Hạc ở trong nhà văn phái nam Cao

Dàn ý chi tiết phân tích thắng lợi Lão Hạc

I. Mở bài- đôi nét về tác giả Nam Cao: đơn vị văn thực tại xuất sắc- tổng quan về tác phẩm Lão Hạc: thể hiện sự chân thực và cảm động về số phận đau thương của người nông dân trong làng mạc hội phong loài kiến cũ và ca tụng những phẩm hóa học cao quí của họ thông qua hình tượng nhân vật dụng Lão HạcII. Thân bài: so với truyện ngắn phái mạnh Cao1. Nhân đồ vật lão Hạca. Hoàn cảnh Lão Hạc- Một lão nông già yếu, đơn độc ⇒ tình cảnh bi đát- bởi nghèo, lão dự tính bán đi cậu tiến thưởng – kỉ vật dụng của anh nhỏ trai, người bạn bè thiết của phiên bản thân mình - cùng chọn nhỏ đường xong cho mình.b. Cốt truyện tâm trạng lão Hạc quanh việc bán cậu Vàng- Cậu kim cương là bé chó của lão Hạc rất yêu thích :Cho ăn uống trong một chén lớn như ở trong phòng giàu ; ăn gì cũng gắp đến nó cùng ănRỗi rãi thì rước nó ra ao tắm, bắt rận cho nóMỗi lúc uống rượu lão nhắm vài ba miếng thì lại gắp cho nó một miếng như bạn ta gắp thức ăn uống cho cháuThường xuyên vai trung phong sự cùng với nó về ba nó, rồi thủ thỉ, âu yếm
- quyết định bán đi nhỏ chó Vàng là 1 trong việc làm rất cạnh tranh khăn, một việc can hệ ⇒ đắn đo, do dự, toan tính mãi- trung khu trạng, biểu lộ khi phân phối chó :Lão mỉm cười như mếu, hai con mắt ầng ậng nướcMặt lão đột nhiên co rúm lại, vệt nhăn xô lại cùng nhau ép chan nước mắt tan ra, + Đầu ngoẹo về một bên, mồm móm mém mếu như nhỏ nítLão hu hu khóc.⇒ thực hiện từ tượng hình, tự tượng thanh dày đặc, tiếp tục ⇒ vô cùng khổ sở đang ân hận hận, xót xa, yêu quý tiếc dưng trào.⇒ Lão Hạc là một trong những người nông dân sống bao gồm tình bao gồm nghĩa, thủy chung, vô cùng mực trung thực⇒ Tấm lòng yêu quý con của một người phụ vương nghèo khổ.c. Chết choc của lão Hạc- Lão nhờ vào ông giáo 2 việc:Trông nom hộ miếng vườn, bao giờ con trai lão về thì giao lại mang đến nóMang hết tiền giành dụm dựa vào ông giáo và bà con chòm xóm có tác dụng ma đến nếu lão chết đi.- Nguyên nhân: Ý thức sâu sắc, rõ ràng hoàn cảnh cùng đường, không tồn tại lối bay của mình.- Mục đích: Bảo toàn gia sản cho bé và không muốn phiền hà mang đến bà con hàng xóm.

Bạn đang xem: Phân tích bài lão hạc


- vật dụng vã bên trên giường, đầu tóc rũ rượi, quần áo xộc xệch, đôi mắt long sòng sọc, lão tru tréo, bọt mép sùi ra.... Fan lão chốc chốc lại đơ mạnh....vật vã cho hai giờ đồng hồ mới chết⇒ Sử dụng xum xê và liên tiếp các trường đoản cú tượng hình, tượng thanh ⇒ Làm nổi bật cái chết dữ dội, thê thảm đầy bất ngờ của lão Hạc⇒ Là người dân có ý thức cao về lẽ sống, trọng danh dự có tác dụng người hơn hết sự sống; một người thân phụ hết lòng yêu quý con, một tín đồ nông dân trung thực, thật thà, giàu lòng trường đoản cú trọng.2. Nhân trang bị ông giáoCó thuộc nỗi khổ của việc nghèo túng; tất cả cùng nỗi nhức phải buôn bán đi những thứ nhưng mà mình yêu thương quí nhâtThông cảm, yêu đương xót cho thực trạng của lão Hạc, tìm kiếm mọi cách an ủi, trợ giúp lão.Ông là tín đồ hiểu đời phát âm người, tất cả tấm lòng vị tha cao cả⇒ Ông giáo là tín đồ trí thức chân chính, trọng nhân cách, không mất đi tin tưởng vào đa số điều xuất sắc đẹp ở bé người.III. Kết bàiKhái quát giá trị văn bản và thẩm mỹ và nghệ thuật tác phẩmLiên hệ trình bày cảm nhận của bản thân thông qua truyện ngắn này
Các em vừa tìm hiểu thêm qua dàn ý chi tiết phân tích truyện ngắn Lão Hạc mà Đọc tài liệu vẫn biên soạn. Qua sườn bài bác này các em trả toàn rất có thể triển khai ý nhằm tự bản thân viết được một bài văn so sánh hay cùng súc tích. Để gồm thêm các nội dung hơn bổ sung cập nhật vào bài, các em có thể bài viết liên quan một số bài văn mẫu mã mà chúng tôi chia sẻ dưới trên đây nhé. Có thể bạn quan tâm: Soạn bài bác Lão Hạc ngăn nắp nhất------

Những bài bác văn mẫu phân tích cống phẩm Lão Hạc được reviews cao

Bài văn chủng loại 1Nam Cao (1915 – 1951), tên thật là trần Hữu Tri, quê sinh sống làng Đại Hoàng, thị xã Lí Nhân, thức giấc Hà Nam. Ông được nhận xét là bên văn hiện nay xuất nhan sắc trước phương pháp mạng, là bậc thầy của truyện ngắn Việt Nam. Hình hình ảnh nông buôn bản bùn lầy nước đọng, tiêu điều xơ xác vì đói khổ hiện lên liên tục trong sản phẩm của ông như 1 nỗi ám ảnh không nguôi. Phái nam Cao viết các về nàn đói. Loại đói tác động không ít tới nhân giải pháp nhưng trong cảnh đói khát thê thảm, phẩm chất tốt đẹp của fan nông dân nghèo vẫn mãi mãi và âm thầm tỏa sáng. Một trong những tác phẩm biểu thị cái quan sát nhân đạo thâm thúy của phái mạnh Cao là truyện ngắn Lão Hạc. Nhân vật đó là một lão nông nghèo khổ, cuộc đời gặp mặt nhiều bất hạnh. Mặc dù vậy, lão vẫn giữ lại được bản chất thật thà, đôn hậu, tình thương yêu con tha thiết, đức hi sinh cao niên và lòng từ bỏ trọng đáng tôn trọng phục.
Qua nhân thứ này, phái nam Cao giúp người đọc thấy rõ hoàn cảnh khốn cùng và số phận đáng tiếc của nông dân vn trong chế độ thực dân phong kiến man rợ đương thời.Nhân trang bị đứng ra nói chuyện là ông giáo, tín đồ hàng xóm thân mật của lão Hạc. Nhờ vậy mà câu chuyện trở bắt buộc gần gũi, chân thực. Người sáng tác dẫn dắt người đọc vào cuộc, thuộc sống, cùng chia sẻ vui bi thương với nhân vật. Do này mà người gọi có cảm hứng như mình vẫn được chứng kiến tận mắt cốt truyện của câu chuyện bi thương này.Tác giả kết hợp giữa nhắc với tả, xen kẽ hiện tại cùng quá khứ, lúc này với trữ tình. Giọng kể đổi khác linh hoạt tuỳ theo tình huống. Cảm xúc phần khủng được thể hiện gián tiếp xuyên suốt chiều dài truyện nhưng cũng có thể có lúc biểu thị trực tiếp qua đầy đủ câu cảm thán đầy xót xa, ái ngại, chứa đựng triết lí thâm thúy về cuộc sống, về thân phận bé người.Gia cảnh của lão Hạc thật xứng đáng buồn, vợ lão mất sớm, đứa đàn ông duy độc nhất vô nhị lại phẫn chí bỏ vào Nam có tác dụng phu đồn điền cao su, biền biệt một trong năm này chẳng tin tức gì. Lão Hạc dồn tất cả tình yêu thương đến con. Lão sẽ vui vẻ biết bao nếu con trai lão được hạnh phúc, nhưng nam nhi lão đã bị phụ tình chỉ vì chưng quá nghèo.
Thương con, lão hiểu rõ sâu xa nỗi đau đớn của con. Con trai lão vẫn vâng lời bố, không cung cấp mảnh vườn để đưa tiền cưới vợ mà chấp nhận sự tan vỡ của tình yêu. Càng yêu đương con, lão càng xót xa buồn bã vì đã không hỗ trợ được bé thoả nguyện. Lão Hạc mỏi mòn chờ con về, ngày ngày xung quanh quẩn làm cho thuê, làm mướn kiếm ăn. Dù đói, lão nhất quyết giữ mảnh vườn cùng không ăn sâu vào số tiền tích lũy cho con. Sau trận bé kéo dài, lão thấy fan yếu đi ghê lắm. Số tiền tích cóp bấy lâu nay đã cạn kiệt. Rồi trận bão vừa mới rồi đã phá không bẩn sành sanh hoa màu trong vườn. Giá gạo thì cứ cao mãi lên cơ mà lão Hạc thì không còn được ai thuê mướn. Cầm là lão lặng lẽ âm thầm đi mang đến một đưa ra quyết định quan trọng. Sau khoản thời gian dằn lòng phân phối con chó xoàn thân thiết, lão sang nhờ vào cậy ông giáo một việc…Trước tiên, lão đề cập chuyện buôn bán con chó Vàng cho ông giáo nghe.Lão Hạc vô cùng quý nhỏ chó vì chưng nó là ki đồ dùng duy tuyệt nhất của người con trai. Lão trìu mến call nó là cậu quà và cho nó nạp năng lượng cơm bằng chiếc chén bát lành lặn. Cùng với lão, nhỏ Vàng là bầu chúng ta sớm hôm. Những lần nhớ nhỏ trai, lão lại thủ thỉ trò chuyện cùng với nó mang lại khuây khỏa. Vày gắn bó như thế nên đã mấy lần định cung cấp con Vàng mà lại lão vẫn không chào bán nổi.
Cuối cùng, cũng vày thương con mà lão phải kết thúc khoát chia tay với nó. Lão nghèo túng bấn quá ! Đến cơm cũng chẳng gồm mà ăn, đem gì nhằm nuôi cậu Vàng? Lão không muốn tiêu phạm vào phần nhiều đồng tiền ít ỏi mà lão để dành cho đàn ông từ bài toán bán hoa lợi thu được từ miếng vườn cha sào bé bỏng tí.Lão Hạc tính đi tính lại cùng đành buôn bán cậu xoàn để ngoài tốn kém, tuy nhiên lòng lão thì đau đớn, xót xa. Lão sẽ kể mang đến ông giáo nghe cảnh bán cậu kim cương với nỗi xúc động cực độ. Lão nhức khổ, dằn vặt, cứ từ trách mình vì chưng cảm thấy mình gồm lỗi: già bằng này tuổi đầu rồi còn đánh lừa một nhỏ chó. Cả đời, ông lão thánh thiện ngày nào vẫn nỡ lừa ai! thể hiện thái độ và cử chi của lão Hạc new đáng thương có tác dụng sao: Lão cố tạo sự vẻ vui vẻ. Tuy thế trông lão cười cợt như mếu và đôi mắt lão ầng ậng nước… khía cạnh lão đùng một cái co rúm lại. Hồ hết vết nhăn xô lại với nhau, ép chan nước mắt rã ra. Loại đầu lão ngoẹo về một bên và cái miệng móm mém của lão mếu như bé nít. Lão hu hu khóc… Nỗi khổ trung khu của lão cứ ông xã chất mãi. Trước đây, chỉ do nghèo cơ mà lão ko cưới được bà xã cho con thì hiện thời cũng bỏ ra vì nghèo mà lão bắt buộc buộc lòng đối xử không khoan thai với một con chó.
Nhưng ko chi có vậy. Qua từng trang truyện, chúng ta còn phát âm thêm về một lão Hạc đôn hậu, hóa học phác. Suốt thời gian sống lão sinh sống quanh lẩn quất trong lũy tre làng buộc phải những suy nghĩ, đo lường và tính toán của lão rất đơn giản, thật thà. Lão tìm về ông giáo để share tâm sự và quan trọng hơn là tìm một chỗ tựa tinh thần:… cùng lão kể. Lão kể nhỏ tuổi nhẻ cùng dài chiếc thật. Nhưng lại đại khái có thể rút vào nhị việc. Bài toán thứ nhất: lão thì già, bé đi vắng, vả lại nó cũng còn dại lắm, nếu không có người chăm nom thì cạnh tranh mà giữ được vườn đất để gia công ăn ở loại làng này; tôi là tín đồ nhiều chữ nghĩa, những lí luận, tín đồ ta kiêng nể, vậy lão mong muốn nhờ tôi đến lão gửi ba sào vườn cửa của thằng nhỏ lão; lão viết văn từ nhượng lại cho tôi để không có bất kì ai còn tơ tưởng dòm ngó đến; bao giờ con lão về thì nó sẽ nhận vườn cửa làm, mà lại văn tự cứ nhằm tên tôi cũng được, để gắng để tôi canh dữ cho nó… câu hỏi thứ hai: lão già yếu lắm rồi, ngần ngừ sống chết lúc nào, con không tồn tại nhà, lỡ chết không có ai đứng ra lo mang lại được ; để phiền cho hàng buôn bản thì chết không nhắm mắt; lão còn được hăm nhăm đổng bạc đãi với năm đồng bội bạc vừa bán chó là cha mươi đồng bạc, ước ao gửi tôi, để lỡ có chết thì tôi mang ra, nói với láng giềng giúp, điện thoại tư vấn là của lão có tí chút, còn từng nào đành dựa vào hàng xóm cả…
Nghe hầu hết lời trung khu sự của lão Hạc, ko ai rất có thể kìm nổi xót thương, thông cảm và khâm phục một nhỏ người bất hạnh vì bần hàn nhưng không hề nghĩ mang lại mình mà dồn toàn bộ tình yêu thương mang lại đứa nam nhi duy nhất.Lão đã sẵn sàng kĩ lưỡng gần như việc. Trước khi chết, lão nhờ vào ông giáo giữ hộ mảnh vườn cùng gửi ông giáo tía mươi đồng nhằm lo chôn cất. Lão không thích làng xóm cần tốn kém bởi vì lão. Rất rất có thể vì tốn nhát mà fan ta lại chẳng oán trách lão sao? Không nhằm phiền lụy đến các người, kia cũng là 1 trong cách giữ gìn phẩm giá. ông lão vẻ ngoài có vẻ đần độn dở nhưng phía bên trong lại tất cả phẩm hóa học đáng quý nhịn nhường nào!Xét về tuổi tác, lão Hạc còn hoàn toàn có thể sống lâu, tuy nhiên lão chỉ từ vẻn vẹn tía mươi đồng bạc, nếu thường xuyên sống thì phải ăn sâu vào chút vốn liếng ít ỏi, cho nên vì vậy lão đang chọn chết choc để bảo toàn tòa nhà và miếng vườn cho bé trai. Cái chết tự nguyện này khởi đầu từ lòng yêu mến con âm thầm mà sâu nặng, tự lòng từ trọng đáng kính của lão Hạc.Lão Hạc chat chit với ông giáo bởi giọng lễ phép, cung kính có phần vượt mức. Đó là cách phân trần thái độ kính trọng so với người gọi biết và các chữ:
Đã dù rằng thế, nhưng mà tôi bòn vườn của nó bao nhiêu, tiêu hết cả. Nó bà xã con chưa có. Ngộ nó không đem gì lo được, lại cung cấp vườn thì sao ?… Tôi gặm rơm, cắm cỏ tôi lạy ông giáo! ồng giáo bao gồm nghĩ dòng tình tôi già nua tuổi tác mà lại thương thì ông giáo cứ cho tôi gửi.Cảnh ngộ đã đến khi bế tắc, mà lại lão vẫn giữ nếp sinh sống trong sạch, tránh xa lối đói ăn vụng, túng bấn làm càn: luôn mấy hôm tôi thấy lão Hạc chi ăn khoai. Rồi thì khoai cũng hết bước đầu từ đấy, lão chế được món gì, nạp năng lượng món ấy. Hôm thì lão ăn củ chuối, hôm thì lão nạp năng lượng sung luộc, hôm thì rau xanh má, với thỉnh phảng phất một vài ba củ rảy giỏi bữa trai, bữa ốc. Khi ông giáo đề cập cho vợ nghe tình cảnh đáng tiếc của lão Hạc thì bà gạt phắt đi:- cho lão chết! Ai bảo lão tất cả tiền mà chịu đựng khổ! Lão làm khổ lão chứ ai làm cho lão khổ! bên mình vui miệng gì mà lại giúp lão? bao gồm con mình cũng đói…Bất lực, ông giáo chỉ biết ngậm ngùi than thở: Chao ôi Đối với những người dân ở quanh ta, giả dụ ta không cố gắng tìm nhưng mà hiểu họ, thì ta chỉ thấy họ gàn dở, dại dột ngốc, bần tiện, xấu xa, bỉ ổi… toàn phần đa cớ nhằm ta tàn nhẫn; không lúc nào ta thương…
Đây là triết lí thấm đượm cảm hứng xót xa thật tâm của phái nam Cao trước đầy đủ số phận bất hạnh trong cuộc đời. Phái mạnh Cao xác định một cách biểu hiện sống, một cách ứng xử nhân đạo: cần phải quan tâm, xem xét đúng đắn về phần đông con tín đồ sống xung quanh mình, đánh giá và đánh giá họ bằng sự đồng cảm, bằng đôi ,mắt của tình thương, sự việc này đã trở thành chủ đề thâm thúy trong một truyện ngắn cùng tên của phái nam Cao. Ông nhận định rằng con bạn chỉ xứng danh với danh nghĩa bé người khi biết đồng cảm, trân trọng, kính yêu những điều đáng thương, đáng quý ở tín đồ khác. Mẫu chết ai oán của lão Hạc là biểu thị cao độc nhất vô nhị của đức hi sinh. Bởi vì thương con, muốn giữ cho nhỏ chút vốn góp nó thoát cảnh đói nghèo mà lão Hạc vẫn chọn mang đến mình chiếc chết. Đó là một trong sự chọn lựa tự nguyện và dữ dội, đầy bi kịch.Tình cảnh đói khổ, túng bấn quẫn đang đẩy lão Hạc đến việc coi cái chết như một hành động giải thoát. Cụ thể này phản chiếu số phận bi thảm, thuyệt vọng của nông dân nghèo trong buôn bản hội thực dân phong kiến đầy áp bức bất công.
Thực ra, lão Hạc âm thầm chuẩn bị cho mẫu chết của chính bản thân mình từ sau thời điểm bán cậu Vàng. Lúc nghe đến Binh Tư cho biết thêm lão Hạc ngày hôm qua sang xin bả chó, ông giáo trố to đôi mắt, ngạc nhiên: Hỡi ơi lão Hạc!… Con người đáng kính ấy bây chừ cũng theo gót Binh Tư để có ăn ư ? cuộc đời quả thật cứ mỗi ngày một thêm xứng đáng buồn.Đây là một chi tiết nghệ thuật đặc biệt có tác dụng đánh lạc hướng để gây bất ngờ, đảo ngược gần như ý nghĩ tốt đẹp về lão Hạc của ông giáo và phần đông người. Cuộc sống quả thật cứ hằng ngày một thêm đáng bi hùng vì nó đã đẩy con fan lương thiện như lão Hạc vào cảnh dám làm liều như ai hết. Tức thị con bạn vốn nhân hậu, giàu lòng từ trọng đến nuốm mà bây giờ cũng bị tha hoá bởi miếng ăn. Câu nói mập mờ đầy mai mỉa của Binh tư đã đẩy trường hợp truyện lên tới đỉnh điểm: Lão làm cỗ đấy! thiệt ra thì lão chỉ tẩm ngẩm thế, tuy thế cũng ra phết chứ chả vừa đâu. Lão vừa xin tôi một ít bả chó… Lão bảo có con chó bên nào cứ mang lại vườn đơn vị lão… Lão định mang lại nó xơi một bữa. Nếu trúng, lão cùng với tôi uống rượu.
Chứng kiến chết choc vật vã đau buồn vì ăn uống bả chó của lão Hạc; mọi nghi vấn trong lòng ông giáo tan biến đổi : ko ! Cuộc đời không hẳn đáng buồn, tuyệt vẫn đáng ai oán nhưng lại đáng bi tráng theo một nghĩa khác.Cuộc đời không phải đáng ai oán bởi còn cỏ những nhỏ người trong sáng như lão Hạc, nhưng mà lại xứng đáng buồn tại vị trí những con người dân có nhân biện pháp cao đẹp nhất như lão Hạc mà lại không được sống. Tại sao ông lão đáng thương, đáng kính do đó mà buộc phải chịu mẫu chết ảm đạm đến cố kỉnh này?!Người gọi không khỏi do dự về biện pháp chọn tử vong của lão Hạc là trẫm mình bằng bả chó. Sao lão không chọn tử vong lặng lẽ, êm dịu hơn? Ông lão hiền từ trung thực này suốt đời không đánh lừa một ai. Lần thứ nhất trong đời lão sẽ phải lừa một bé chó vô tội – người đồng bọn thiết của mình. Ngoài ra cách chọn lọc này tiềm ẩn ý muốn tự trừng phạt. Nó càng minh chứng đức tính trung thực, lòng từ bỏ trọng đáng tôn trọng phục của lão Hạc. Chính vì thế cái chết dữ dội này càng gây tuyệt hảo mạnh ở fan đọc.Cái bị tiêu diệt vật vã, khổ sở của lão Hạc được nam Cao biểu đạt với lòng xót yêu thương vô hạn: Tôi xồng xộc chạy vào. Lão Hạc đã vật vã sinh sống trên giường, đầu tóc rũ rượi, áo quần xộc xệch, nhì mắt long sòng sọc. Lão tru tréo, bong bóng mép sùi ra, khắp người chốc chốc lại bị giật bạo dạn một cái, nảy lên. Hai người đàn ông lực lưỡng cần đè lên trên người lão. Lão đồ vã mang lại hai giờ đồng hồ đeo tay rồi bắt đầu chết. Chết choc thật là dữ dội. Chẳng ai đọc lão chết vì bị bệnh gì mà gian khổ và bất thình lình như vậy. Chỉ bao gồm tôi với Binh bốn là hiểu.
Nhà văn nam giới Cao đã giúp chúng ta hiểu được nỗi khổ tâm, bất hạnh vì bần cùng cùng đều vẻ đẹp cao siêu trong vai trung phong hồn người nông dân nước ta trước phương pháp mạng mon Tám. Từ hầu như trang sách của phái nam Cao, hình ảnh lão Hạc luôn nhắc nhở bọn họ nhớ tới các con người túng bấn mà trong sạch với một cảm tình xót thương cùng trân trọng.Các em cũng đều có thể truy cập tại đây để xem thêm thêm những đề văn về thành quả Lão Hạc kèm giải đáp nha.Bài văn chủng loại 2Nhận xét về kiểu cách viết của phái nam Cao trong số những truyện ngắn, giáo sư Hà Minh Đức viết: "Viết về đầy đủ nhân thiết bị này, ngòi cây bút Nam Cao không ghẻ lạnh khách quan cơ mà tha thiết lắp bó; ko châm biếm, mỉa mai mà chân thành, xúc động. Người sáng tác xem mình cũng là người trong cuộc".Nhận xét về cách viết của phái mạnh Cao giữa những truyện ngắn về những người dân nông dân tuyệt đỉnh thống khổ cùng đau thương, giáo sư Hà Minh Đức viết: "Viết về phần lớn nhân đồ này, ngòi cây bút Nam Cao không hững hờ khách quan mà lại tha thiết gắn thêm bó; ko châm biếm, mỉa mai mà chân thành, xúc động. Tác giả xem tôi cũng là người trong cuộc". Trong số những tập truyện ngắn của nam Cao, truyện Lão Hạc là 1 trong những điển hình về cây viết pháp vì thế của tác giả viết về những người dân nông dân buồn bã và lầm than vô hạn.
Viết về lão Hạc – nhân vật chủ yếu trong truyện, một fan nông dân tột cùng nghèo đói và nhức thương – ngòi cây viết của phái mạnh Cao đã biểu hiện một cảm xúc tha thiết đính thêm bó. Lúc chưa hiểu rõ tâm tình của lão Hạc thì giọng điệu của ông giáo dưới ngòi bút của phòng văn những tưởng vẫn chỉ với viết về một loại Chí Phèo, Thị Nở, Lang Rận nào đó: "Tôi nghe câu ấy đã nhàm rồi… Lão nói là nói để đấy thôi… có tác dụng quái gì có một con chó cơ mà lão bao gồm vẻ do dự quá thế". Đôi lúc, ông còn biểu thị sự từ bỏ tôn mình, coi thường fan nghèo khổ: "Lão quý bé chó đá quý của lão đang thấm vào đâu đối với tôi quý năm cuốn sách của tôi". Một sự ghẻ lạnh khách quan: Tôi "dửng dưng" chú ý lão nhằm rồi mộng tưởng về một cái thời "say mê", đẹp mắt đẽ, cần mẫn và đầy "cao vọng" của riêng mình.Ta bắt đầu cảm thấy một bóng hình đơn điệu của nông thôn ông giáo trang bị trong truyện sống mòn: con bạn lạnh nhạt, bới móc nhau… Nhưng người sáng tác không dừng lại ở đó, ông đưa đa số trang viết về tình yêu của ông giáo đối với lão Hạc tiến triển một cách chậm rãi lần theo hồ hết lời đề cập của ông lão, khiến người đọc càng ngày càng thấy sự rung động, chuyên sâu của trong lòng tác giả: Người đàn ông lão thất tình, bỏ đi phu cao su, để lại đến người phụ vương vài đồng bạc bẽo để "ăn quà", một con chó cùng mảnh sân vườn nho nhỏ, biệt tích, khiến cho lão cứ ngóng trông, dành dụm, chắt lọc mà nào biết bao giờ nó về! vk mất, nhỏ biệt xứ, lão đơn độc giữa tuổi già và chết choc đang dần dần đến. Ngòi bút ở trong phòng văn lại bùi ngùi, xúc động: "Già rồi mà ngày cũng tương tự đêm, chỉ thui thủi một mình thì ai nhưng mà chả buộc phải buồn". Bởi vì vậy mà "những thời gian buồn, bao gồm con chó làm bạn thì cũng đỡ bể một chút", nhắc tới con "lão rân rấn nước mắt". Đến phía trên thì ông giáo đang thốt lên: "Bây giờ đồng hồ thì tôi ko xót xa năm quyển sách của tớ quá như trước nữa".
Trước những rình rập đe dọa rình rập, hầu hết mất đuối chồng chéo lên nhau, ông giáo đành yên ủi lão Hạc mà ta nghe thấy biết bao nhức xót, yêu quý cảm: "Lão Hạc ơi ! ta gồm quyền giữ đến ta một tí gì đâu?". Thì ra người sáng tác đâu tất cả thờ ơ, ông hiểu rõ sâu xa con người giỏi đẹp ấy, mỗi lời nói như đượm nỗi xúc động: mến con, lão không thích bán đi nhỏ chó – kỉ đồ vật của con. Tuy nhiên nuôi nó thì tốn nhưng mà lão không thích phải tiêu vào tiền lão đã tích lũy cho con. Nhưng mà cái bần hàn cứ đến: "làng mất vé sợi", "Lão Hạc không tồn tại việc"… Sự điêu đứng cứ dồn dập đến. Ngòi cây bút nhà văn trở bắt buộc xót xa đến lão Hạc. Trước cảnh lão khóc bởi vì để con chó bị bắt, ngòi cây bút Nam Cao bỗng như dấy lên nước mắt. Ông giáo hỏi như để bịt giấu nỗi đau: "Thế nó mang đến bắt à", rồi đau khổ và đậy nhận, ông kết luận: "Kiếp người nào cũng thế thôi, núm ạ !", đều khổ, phần đông cơ cực, kiếp fan không không giống kiếp con chó. định mệnh một bé chó chấm dứt bằng một chiếc chết bi thiết thì con fan cũng không hơn, còn kinh hoàng gấp trăm lần.Nhà văn thông cảm tha thiết với "những fan cùng khổ ấy", muốn sẻ chia nỗi cực nhục cùng với họ, vày "một chút âu yếm, một chút tình yêu đương cũng đủ nhằm nâng đỡ họ" (Thạch Lam). Dẫu vậy Nam Cao còn sâu sắc hơn, ông giận cuộc đời độc ác đã cướp đi bao người lương thiện như lão Hạc, buộc phải ông cầm bút khóc cho gần như con fan đang oằn oại sống và quằn quại chết đó.
Bài văn mẫu mã 3Trong lực lượng nhà văn tiến bộ Việt Nam, nam Cao được coi là một đơn vị văn thực tại xuất sắc đẹp trước bí quyết mạng. Ông hi sinh năm 1951 vào cuộc kháng chiến chống Pháp, thời gian đó, ông bắt đầu 36 tuổi. Tuy cuộc đời ngắn ngủi mà lại Nam Cao đã để lại đến đời các áng văn gồm sức sống lâu bền. Thành tựu của nam giới Cao - phần lớn truyện ngắn, truyện lâu năm - thấm đẫm quý giá hiện thực cùng nhân đạo. Đó là phần đông trang viết chân thực, vô cùng thâm thúy về người nông dân nghèo khó bị vùi dập và fan trí thức thuộc phẫn buộc phải sống mòn mỏi, thuyệt vọng trong xã hội cũ. Đọc truyện ngắn Lão Hạc của phái nam Cao, bọn chúng ta phát hiện cả hai kiểu nhân thứ đó: lão Hạc và ông giáo. Ông giáo là fan kể chuyện, lão Hạc là nhân vật chủ yếu của câu chuyện. Cả nhì người này đều đáng thông cảm và đáng trân trọng, tốt nhất là lão Hạc. Lão Hạc - ông vậy lão nông ấy - đã cần trải qua hai chết choc trong cuộc đời mòn mỏi bế tắc, nhưng có một tấm lòng thương bé vô cùng sâu nặng.Đọc phần trước đoạn trích vào sách Ngữ văn 8, chúng ta biết hoàn cảnh của lão Hạc thật bi thảm. Công ty nghèo, vợ chết, hai phụ thân con lão Hạc sinh sống lay lắt, rau xanh cháo qua ngày. Một ngày nọ, người đàn ông của lão phẫn chí vì không tồn tại tiền cưới vợ, bỏ đi làm việc phu đồn điền cao su đặc biền biệt, một trong năm này chẳng gồm tin tức gì. Lão Hạc thui thủi sống lẻ loi một mình với bé chó Vàng, kỉ đồ dùng người nam nhi để lại. Lão gọi bé chó là "cậu Vàng", coi con vật như người thân trong nhà. Vắng nhà đi tìm ăn thì thôi, hễ về tới công ty là ông lão lại truyện trò tâm tình, share mọi nỗi vui bi hùng với "cậu Vàng".
Nhiều khi lão call Vàng là con, là... Cháu, xưng ông cứ y như là hai ông cháu vậy. Đối với lão Hạc, nhỏ chó là niềm vui, là nguồn hạnh phúc đơn sơ nhưng mà thiết thực góp lão sống trong nghèo đói để đợi người đàn ông trở về xây dựng niềm hạnh phúc lứa đôi và hạnh phúc gia đình cho lão được sống mặt con, bên cháu, họp mặt như bao người thông thường khác. Tuy nhiên sự túng quẫn ngày càng ăn hiếp dọạ lão. Sau trận bé nặng kéo dài, lão yếu người đi kinh lắm. Đồng tiền lâu nay nay tích lũy cạn dần. Lão không tồn tại việc làm. Rồi một cơn sốt ập đến, phá sạch sẽ sành sinh hoa color trong vườn. Giá chỉ gạo thì cứ cao mãi lên. Vị thế, lão Hạc mang tiền đâu để nuôi "cậu Vàng" ? nhắc ra trong nhà cũng còn không nhiều tiền để giành riêng cho đứa nhỏ trai, nhưng mà lão không muốn tiêu lẹm vào đấy. Mà mang đến "cậu Vàng" ăn uống ít, thì "cậu" gầy đi, tội nghiệp. Ông lão nông túng bấn ấy cứ do dự day xong mãi, sau cùng dằn lòng ra quyết định bán "cậu Vàng", rồi mang lại nhà ông giáo cậy dựa vào một câu hỏi quan trọng.Đọc phần trích, cũng chính là phần rực rỡ nhất của thiên truyện, họ cảm nhấn rõ hai vụ việc lớn của cuộc đời lão Hạc : câu hỏi bán "cậu Vàng" và việc đào bới tìm kiếm đến cái chết. Hai sự việc ấy tuy khác biệt nhưng đều toát lên một ý nghĩa chung vé tấm lòng người phụ thân thương nhỏ mênh mông, sâu nặng.
Bán nhỏ chó Vàng, lão Hạc đối mặt với chết choc thứ nhất. Vày sao lão Hạc phải phân phối "cậu Vàng" ? Như phần bên trên ta vẫn biết, giả dụ để con chó lại nuôi thì lão Hạc nên tiêu lẹm vào số tiền dành dụm cho những người con đang xa nhà. Điều kia lão không muốn, tuyệt đối không muốn. Đối cùng với lão Hạc, số tiền cùng mảnh vườn giành cho con linh nghiệm như một bảo vật mà mỗi ngày lão chỉ biết không còn lòng bảo vệ chứ không khi nào dám xâm phạm. Việc ra quyết định bán bé chó Vàng bắt đầu từ tấm lòng yêu thương con sâu sắc của một người thân phụ nhân hậu với giàu lòng trường đoản cú trọng.Bán bé chó Vàng vì chưng thương con, tuy thế rồi lão Hạc lại vô cùng ăn năn, day dứt. Lão sang đơn vị ông giáo giãi tỏ những nỗi đau thống thiết của mình. "Mặt lão đùng một phát co rúm lại. đầy đủ vết nhăn xô lại cùng với nhau, ép chan nước mắt tung ra. Mẫu đầu lão ngoẹo về một bên và cái miệng móm mém của lão mếu như nhỏ nít. Lão hu hu khóc...". Mấy câu văn ngắn ngủi đặc tả bản thiết kế nhân vật dụng thật ấn tượng. Tác giả đã sử dụng các từ tượng hình : "co rúm lại", "xô lại", "ngoẹo về một bên"... Và một tự tượng thanh "hu hu" làm cho nét mặt, body và tâm trạng của lão Hạc hiện lên thật thê thảm. Làm cho một việc vì tình yêu con, nhưng người phụ thân ấy vẫn từ bỏ dằn vặt, đau khổ như vừa phạm lỗi lớn. Hợp lí lão Hạc cảm giác mình bao gồm lỗi cùng với "cậu Vàng", loài vật rất đỗi quan tâm của lão ? Ta nghe lời lão nói với ông giáo trong truyện mà lại như nghe chính lão Hạc đề cập với ta : "Này... Cái giống nó cũng khôn ! Nó cứ làm cho in như nó trách tôi ; nó kêu ư ử, quan sát tôi, như mong muốn bảo,.tôi rằng : A ! Lão già tệ lắm ! Tôi ân sinh sống với lão như vậy mà lão xử với tôi như thế này à ?. Thế ra tôi già bằng này tuổi đầu rồi còn đánh lừa một con chó, nó ngạc nhiên tôi nỡ vai trung phong lừa nó !...".

Xem thêm: Cây Đàn Ghita Một Dây By Tam Ca Nữ Đoàn Ntqđ Việt Nam On Amazon Music


Đây là lời nói, hay đó là lời sám hối, lời tự than, tự trách mình quá phũ phàng, nhẫn trọng điểm của một tấm lòng hiền đức ! Từ phần lớn nét mẫu mã quằn quại tới những lời ăn uống năn, sám hối này, lão Hạc quả là 1 trong những con tín đồ nặng tình nặng trĩu nghĩa, thuỷ chung, khôn xiết trung thực. Từ thời điểm ngày người bé phẫn chí ra đi vì không có tiền cưới vợ, lão Hạc luôn mang trọng điểm trạng "mắc tội" bởi không lo liệu nổi niềm hạnh phúc cho con. Lão gắng dành tiền mang đến con, cố chăm sóc "cậu Vàng" như chăm lo kỉ vật của con. Vậy mà bây giờ lão phải phân phối "cậu Vàng" cho người ta giết mổ thịt, lão cảm thấy mình "mắc tội" nặng nề hơn, tội với bé người, tội đối với tất cả con vật. Tấm lòng fan lão nông ấy bao la, sâu nặng nề biết nhường nào. Bé chó Vàng sẽ ảnh hưởng người ta giết mổ thịt. Lão Hạc dự cảm rõ điều đó. Đối cùng với lão, dó là cái chết thứ nhất, một cái chết do bao gồm lão khiến ra. Nhưng, bạn đọc bọn họ ngày nay, suy ngẫm sâu sát một chút, sẽ thấu hiểu và xiết bao xót thương ông lão nông khốn khổ và hiền đức ấy. Và bọn họ cũng hiểu rõ rằng chính cái xã hội thực dân phong kiến bấy giờ đang đẩy lão Hạc và biết bao tín đồ nông dân không giống vào bi kịch như lão Hạc. Vì niềm hạnh phúc của một fan con này, lão Hạc phải chứng kiến cái chết của một "người... Con" khác, đề xuất tự huỷ diệt một niềm vui, một kỉ vật thân mật của đời mình. Nêu sự việc lão Hạc bán chó, rồi đau khổ vật vã từ bỏ trách mình, ngòi cây viết Nam Cao sẽ lay động tận tay sâu thẳm tình cảm độc giả chúng ta.Nhưng phái nam Cao không tạm dừng ở đó. đơn vị văn liên tiếp lay động bọn họ bằng một sự việc tiếp sau dữ dội hơn, thống thiết hơn. Đó là vấn đề lão Hạc tìm tới cái chết. Với chết choc lần thứ hai này, tấm lòng bạn lão nông thương con mênh mông, sâu nặng ấy lâu dài toả sáng. Tò mò về sự việc này, họ thử hoá thân vào nhân đồ ông giáo nhằm lắng nghe lời lão Hạc nói và chứng kiến các bước ông lão làm. Sau phần nhiều lời đắng cay về việc bán chó, lão Hạc rề rà, bé dại nhẹ mà tha thiết, chân thành phân trần hoàn cảnh của chính mình để dựa vào ông giáo giúp cho hai việc. Vấn đề thứ nhất: gửi bố sào vườn, khi anh con trai lão quay trở lại thì ông giáo giao lại nhằm anh gồm đất ở, tất cả vốn nhưng mà sinh nhai. Việc thứ nhì : gửi cha mươi đồng bội bạc (hai mươi nhăm đồng tích cóp tích kiệm hơn một năm trời với năm đồng vừa phân phối chó) nhằm khi ông lão chết, nhờ hàng xóm chi tiêu cho việc ma chay... Phần đông điều lão Hạc thu xếp, dựa vào cậy ông giáo thiệt là chu đáo. Nghĩ đến con, ông cụ luôn mong ước bé được sống yên ổn„ hạnh phúc. Nghĩ về phần mình cụ luôn luôn luôn từ bỏ trọng, không thích phiền luỵ ai. Khi nghe đến lão Hạc trình bày, ông giáo bật cười bảo : "Sao núm lo xa quá nắm ? thay còn khoẻ lắm, chưa chết đâu nhưng mà sợ ! cố gắng cứ nhằm tiền ấy nhưng mà ăn..". Ông giáo ko thể biết được rõ ý nghĩa việc lão Hạc dựa vào cậy. Còn bọn chúng ta, hiểu truyện, dấn rõ ổng vậy lão nông đó đã sẵn sàng cho chiếc chết của chính bản thân mình thật là bình tĩnh, nhà động, tự nguyện, từ bỏ giác. Thực chất lão đã lặng lẽ chuẩn bị cho chiếc chết của mình từ khi cung cấp "cậu Vàng", quả như lời lão nói với ông giáo : "Tôi sẽ liệu đâu vào đấy... Rứa nào rồi cũng xong".Như vậy, vào tình cảnh đói khổ, túng quẫn, lão Hạc sẽ định liệu đến "cậu Vàng" - con vật thân thương độc nhất - và bạn dạng thân bản thân một sự giải thoát. Với bé chó thì hoá kiếp mang đến "để thành kiếp người". Còn cùng với mình, lão chết để thành kiếp gì ? thiệt mịt mờ, bế tắc. đơn vị văn phái nam Cao cứ nhẹ nhàng dẫn dắt câu chuyện theo lời nói của ông giáo, đưa bạn đọc bọn họ từ vấn đề này sang vụ việc khác đầy hấp dẫn, bất ngờ. Sau khi nghe lời lão Hạc nói rằng : "Tôi đang liệu đâu vào đấy", ông giáo sẽ cảm động bởi cách lo toan chu đáo, tấm lòng thành thực, vừa yêu đương con, vừa từ trọng của lão Hạc thì được nghe Binh tư kể vấn đề lão Hạc xin mồi nhử chó... Ông giáo đang thốt lên : "Hỡi ôi ! Lão Hạc". Người đọc cũng tưởng ngàng, sửng sốt, tưởng rằng lão Hạc sẽ làm cho một việc xấu xa, đáng buồn như bài toán Binh bốn thường làm cho : đánh mồi nhử chó, rồi giết thịt chó uống rượu. Vẻ đẹp nhất của hình tượng lão Hạc hốt nhiên mờ đi, như cuộc sống lúc bấy tiếng "cứ hàng ngày một thêm đáng buồn". Mẩu chuyện tưởng chừng ngoặt sang hướng khác. Phần nhiều dòng chữ lời văn như ngưng ứ lại, Căng thẳng, hồi hộp!Nhưng rồi, đến phần cuối của câu chuyện, tất cả đã ùa ra. Lão Hạc đã lựa chọn một cái bị tiêu diệt dữ dội, bất ngờ. Chúng ta hãy vào nhà lão Hạc. Một cảnh tượng rùng rợn thảm thương.bày rạ trước mắt ta : "Lão Hạc vẫn vật vã nghỉ ngơi trên giường, đầu tóc rũ rượi, quần áo xộc xệch, nhì mắt long sòng sọc. Lão tru tréo, bọt mép sùi ra, khắp bạn chốc chốc lại bị giật mạnh bạo một cái, nảy lên. Nhị người đàn ông lực lưỡng phải ngồi đè lên trên người lão. Lão đồ gia dụng vã cho hai giờ đồng hồ thời trang rồi mới chết...". Tới tấp trong mấy câu diễn tả là các từ tượng hình "vật vã", "rũ rượi", "xộc xệch", "long sòng sọc", và các cụm cồn từ khỏe khoắn như "sùi ra", "giật mạnh", "nảy lên", "đè lên",... đã cực tả một cái chết thật dữ dội, đau đớn. Tại sao lão Hạc không chọn 1 cái bị tiêu diệt khác êm dịu, im lẽ, lặng lẽ ? Đối chiếu với dòng chết trước tiên của "cậu Vàng", nhìn thoáng bên ngoài, ta cảm thấy tử vong của. Lão Hạc như có những nét tương tự. "Cậu Vàng" bị lão Hạc tiến công lừa, cho ăn uống cơm, rồi bị hai tín đồ ("thằng Mục" và "thằng Xiên") đè xuống, trói lại. Lão Hạc cũng bị hai người bầy ông vạm vỡ "đè lên người". Biết là mình vẫn chết, "cậu Vàng" kêu "ư ử", lão Hạc thì "tru tréo", "vật vã",...Phải chăng lúc chọn mang lại mình mẫu chết dữ dội thảm yêu quý này, bạn lão nông ấy như có ý từ trừng phát mình, share nỗi đau với con vật thân yêu như ruột thịt. Vày vì, cả đời ông lão sinh sống trung thực, chưa đánh lừa ai. Lần thứ nhất lão làm một vấn đề xấu xa là gạt gẫm "cậu Vàng", người bạn thân thiết, niềm hạnh phúc, thú vui của chủ yếu mình. Lão vẫn lừa để con chó bị bị tiêu diệt thì lúc này lão cũng đề nghị chết theo phong cách con chó bị lừa. Điều này càng chứng minh lão Hạc gồm lòng từ trọng khôn cùng cao, xử sự trung thực vô ngần. Và cũng minh chứng ngòi cây viết nhà văn nam giới Cao sắc đẹp lạnh, tỉnh táo vô cùng. Phái nam Cao vô cùng thương nhỏ người, tôn trọng con người, đôi khi luôn đòi hỏi cao ở bé người. Ông đã đặt nhân đồ dùng lão Hạc vào đều cuộc lựa chọn khắt khe : lựa chọn hai cái chết. Mẫu chết trước tiên tuy không khổ sở về thể xác nhưng mà lại nhức đớn, day ngừng về tinh thần. Còn chết choc thứ hai, tuy đau khổ thể xác nhưng trong khi ông lão đã làm được giải thoát và... Thư thái về tinh thần vì lão vẫn trả hết nợ đời, nợ với bé chó Vàng, nợ cùng với đứa đàn ông tội nghiệp bắt buộc bỏ công ty ra đi.Có thể nói, hiểu truyện Lão Hạc, bọn họ thấy trông rất nổi bật lên, tuyệt hảo mạnh mẽ nhất là mẩu chuyện về hai mẫu chết: tử vong của nhỏ chó Vàng bởi lão Hạc gây ra và tử vong của lão Hạc vị tự lão lựa chọn. Cả hai cái chết này đều xuất phát điểm từ tình cảm người cha thương bé mênh mông, sâu nặng. Lão Hạc phải cung cấp "cậu Vàng" - cũng là cách tự huỷ một niềm vui, một ước mơ để không hẳn tiêu lẹm vào số tiền dành riêng cho con. Lão Hạc tự vẫn cũng nhằm mục tiêu không ý muốn sống thừa, sống lay lắt, vô vị mà ăn lẹm vào số vốn liếng, mảnh đất nền đợi con về... Người phụ vương ấy đã hi sinh cả cuộc đời mình cho hạnh phúc của con. Người lão nông ấy đã sống một cuộc đời đau đớn nhưng thật trong sáng, đáng cảm thương và trân trọng.Cùng cùng với nhân thiết bị lão Hạc, bọn chúng ta bắt gặp nhân vật dụng ông giáo (có thể xem là tác giả). Nhờ ông giáo, nhờ nhà văn kể chuyện, họ càng ngấm thía rộng cuộc đời đau đớn của lão Hạc. Lúc ông giáo nghĩ về "Cuộc đời đáng buồn, nhưng lại đáng bi thảm theo một nghĩa khác", chúng la hiểu rõ rằng Nam Cao khôn xiết xót xa, căm giận chiếc xã hội khuất tất ngột ngạt bấy giờ. Xóm hội ấy vẫn đẩy những người dân có nhân biện pháp cao đẹp mắt như lão Hạc vào hoàn cảnh đói nghèo, bế tắc, đề xuất chết thảm thương. Khi ông giáo than vãn : "Chao ôi ! Đối với những người dân ở xung quanh ta, nếu như ta không rứa tìm nhưng mà hiểu họ, thì ta chỉ thấy họ dại dột dở... Toàn gần như cớ khiến cho ta tàn nhẫn ;... Không bao giờ ta thương...", bọn họ càng thấu hiểu suy nghĩ sâu sắc, mang tính chất triết lí cùng tình thương bát ngát đậm chất nhân văn của phái mạnh Cao. Và chúng ta cũng rút ra được bài học thiết thực về kiểu cách nhìn, cách ứng xử mà các nhà nghiên cứu và phân tích gọi là "vấn đề đôi mắt"...Tóm lại, truyện ngắn Lão Hạc đã biểu đạt một biện pháp chân thực, cảm động số phận đau thương với phẩm chất cao quý của bạn nông dân thuộc khổ trong cuộc sống cũ. Cuộc sống ấy là làng mạc hội thực dân nửa phong kiến ở nước ta, quy trình tiến độ trước cách mạng tháng Tám năm 1945 cơ mà "hạnh phúc chỉ là một chiếc chăn vượt hẹp. Người này co thì bạn kia bị hở". Lão Hạc, vì chưng tình thương bé sâu nặng đã đồng ý những nóng sốt cuộc đời nhằm nhường chút hơi nóng của tấm chăn hạnh phúc cho những người con xa nhà. Cũng qua câu chuyện về lão Hạc, nhà văn nam giới Cao trình bày lòng yêu thương yêu, thái độ trân trọng so với những con người bất hạnh mà biết sinh sống cao thượng. Thành quả này cho biết thêm tài năng trong phòng văn qua nghệ thuật xây dựng tình huống truyện ; kể các sự việc, tương khắc hoạ nhân trang bị sinh động, có chiều sâu chổ chính giữa lí, bí quyết kể linh hoạt, hấp dẫn, ngữ điệu giản dị, tự nhiên và thoải mái mà trĩu nặng những cảm xúc và quan tâm đến lắng sâu.--------Trên đó là dàn ý cùng một vài bài văn mẫu mã tuyển lựa chọn với nội dung phân tích cống phẩm Lão Hạc của nam giới Cao. Hi vọng rằng với mọi tài liệu này, phần nào giúp được những em học giỏi hơn trong quy trình theo học item và viết bài xích được giỏi hơn. Thuộc Đọc tài liệu học giỏi văn chủng loại lớp 8 nhé.