GNO - ni cô Thích bạn nữ Như Thủy, pháp hiệu Huệ Hạnh, nuốm danh Nguyễn Xuân Yến, sinh vào năm 1950 (Canh Dần), hành đạo trên Hoa Kỳ, sẽ viên tịch vào tầm 8g15’sáng (giờ địa phương) ngày 17-03 năm 2018 tại chùa Phổ Hiền, Worcester, Massachussets.


sư ni Thích người vợ Như Thủy (1950 -2018)

Ni sư là vị giảng sư được nhiều giới quý chuộng, cùng là tác giả của không ít tác phẩm văn học Phật học, trong số đó “Hư hỏng lục” được rất nhiều người biết tới. Thành phầm này đã có lần được đăng các kỳ trên Báo Giác Ngộ thời điểm Ni sư còn làm việc trú xứ thiền viện Viên Chiếu (Long Thành, Đồng Nai, Việt Nam).

Bạn đang xem: Sư cô như thủy

Tưởng niệm Ni sư, GNO trích giới thiệu những lời trung tâm tình đạo vị sâu sắc của ni cô Thích đàn bà Như Đức, trú trì thiền viện Viên Chiếu.

-------------

"Hôm ni huynh đệ chúng con, thay mặt Ni bọn chúng thiền viện Viên Chiếu cực kì xúc đụng trước tin bi ai Ni trưởng Như Thủy viên tịch. Nơi xa xôi, chúng con xin nhắm tới Giác linh Ni trưởng Như Thủy kính thành một tấc lòng tưởng niệm.

Thật là khu đất trời ảm đạm, bi quan tiếc thương mọi mấy ko gian. Ni trưởng Như Thủy, một đời tài đức vô song, cả huynh đệ không người nào sánh kịp. Một thuở học thông thường nơi Vạn Hạnh, đi về tầm thường lối Dược Sư. đồng đội đồng liêu phân tách ngọt sẻ bùi, trong đại chúng tiếng cười cợt còn đọng. Văn thơ lưu giữ loát, vẽ một nét yêu cầu tranh, thơ song câu có tác dụng ngơ ngẩn biết bao cô ni trẻ.


Một song thùng gánh nhì trăng Một tâm tư tình cảm trải mấy hằng hà sao. (thơ Như Thủy)

Tiếng khánh quá đường lôi kéo giờ thọ thực, chiếc chén bát chỗ ngồi thuộc huynh đệ mặt nhau. Giờ đồng hồ niệm Phật, tụng kinh, màu sắc y áo vẫn thơm hương thơm trầm chánh điện. Đi dạy học vị trí Huê Lâm, tiếng giảng bài xích làm xao rượu cồn cả lớp. Bài bác văn đăng chỗ Giác Ngộ, ý tứ ngôn ngữ làm khâm phục độc giả gần xa.


Ta đứng đó áo nâu nhiều năm sám ân hận Nhạt nhòa cất cánh quên ngày tháng đắm say mê. (thơ Như Thủy)

Vì thao thức trên phố học đạo, chân diện mục chưa khám phá, chưa thấu tỏ mối cung cấp tâm, ko đành để một đoạn nhân duyên qua mất.


mùa xuân ta lên núi Hăm hở làm sơn đồng Bỏ con phố khói lớp bụi Cho giấy tờ vời trông.(thơ Như Thủy)

Trên núi Tao Phùng, đảnh lễ Hòa thượng Ân sư, nhập Ni chúng chén bát Nhã, học thiền kinh thiền lý, tọa thiền sám hối, vất vả đánh nhau với ma hôn trầm trạo cử. Gánh nước từ dưới núi lên viện, vác củi qua mấy đoạn dốc gập ghềnh, những giọt mồ hôi tuôn ướt áo, vẫn mơ làm cho thiền sinh, đầu gậy khêu nhật nguyệt.


học tập trồng hoa trên đá Chân bước mòn đánh khê Bao mùa thu trút lá Sao chưa tỏ lối về.(thơ Như Thủy)

Đường Thạch Đầu, đường Đại Mai, đồi Tự tại bao phen quan sát tà áo Thầy cất cánh như giấc mộng. Giờ giảng kinh, lời nói nhở, thiền mặt đường Chân ko vang lời Thầy thức tỉnh. Hãy thoát ra khỏi lối mòn chấp vọng tình vọng thức, hãy buông đi trơn hình lỗi ảo ko thật. Nhận lấy ông chủ vị trí mình, tự do thoải mái tự tại, không chịu đựng để fan khuất phục. Một phen ổn định đường lối công ty Thiền, dù lạnh lẽo khó khăn, tâm không lay chuyển.

Chưa đủ nội lực công phu, thời vậy một phen gửi động, có tác dụng người trước tiên xuất phân phát xuống rừng. Thiền viện Viên Chiếu, đất Long Thành rừng hoang tua góc tư bề. Tay cào tay cuốc, con dao cây rựa dọn rẫy đắp bờ đê. Sức vóc như thanh niên, không bé ma khó khăn nào làm cho nhụt chí. Đất tư bề bao gồm chao nghiêng, một niềm vui hòa tan tất cả. Bà mẹ bên củ khoai củ sắn, trổ tài làm cho tàu hũ nấm mèo rơm. In một cái bánh khoai mì to bởi bàn tay, chấm nước tương muối ớt cho bụng trướng đói.

Không hề gì, không gian thời gian của một miền rừng heo hút. Đốt lửa nấu bánh, ca hát suốt đêm đợi giao vượt năm mới. Có tác dụng đạo diễn xúi bạn bè em đóng vai trò, mỉm cười nghiêng ngả mặt gốc cây rừng. Dựng cái biển dạy chữ Nho “Chi hồ giả dã”, chị cùng em lấm bùn đất đầy áo, vẫn mải mê ôn tởm kệ lời xưa. Thầy tự núi Chân ko về khuyên nhủ dỗ, sương mau chóng còn đẫm hoàng y. Từng lời Tổ, từng lời thiền, chim bên trên cành nằm yên ổn nghe ngóng.


Gió rừng vẳng tiếng Honda Rủ nhau ta vác cuốc ra đón Thầy. (thơ Như Thủy)

Một tập tranh cam kết họa, còn như in Viên Chiếu Lục, vẽ lại 1 thời thế đó. Mười nhì ngày lao động, công trường Vĩnh An lừng danh như cồn. New hay, sẵn ngòi cây viết tài hoa thì trần thế trở thành tranh vẽ. Lên pháp tòa thuyết pháp, chuyện xưa chuyện nay, lỗi Hư Lục đến giờ vẫn còn đấy xuất bản. Ngữ điệu như lưu, cười nói huấn luyện và đào tạo mà con trẻ già cuồn cuộn kéo theo. Cô Như Thủy, một thời là biểu tượng chư ni ái mộ.

Với huynh đệ tận trọng tâm hết lòng, với biển cả đời cơ khổ lòng bi ai muốn làm người yêu Tát ra tay tế độ. Chẳng ngại ngần với cuộc đời nhiều bí mật chông gai. Rồi tự đó, lừng danh lại in thêm một trang sách khác.

Xem thêm: Nghị Luận Về Điểm Mạnh Và Điểm Yếu Của Bản Thân, Top 9 Bài Văn (Lớp 9) Hay Nhất

Xa cách bấy lâu, vẫn trông về chùa xưa bọn chúng cũ, thông tin hỏi han, share với huynh đệ từng lúc chạm mặt việc bất bình. Như rất lâu rồi hay dìm câu thơ Lục Vân Tiên:


hero tiếng đã hotline rằng Giữa đường dẫu thấy bất bởi mà tha.

Người như vậy, tài tình như vậy, sao chẳng để cho trọn tận hưởng tuổi trời. Đất Việt, đất Mỹ xa xôi, chẳng thể nào có phương diện trong khoảng thời gian ngắn cuối.

Một nén vai trung phong hương, đôi dòng chữ thảo, gồm khi chờ mất đi rồi bắt đầu tỏ cạn nỗi niềm. Thầy như bậc Ân sư, phụ thân già trông mong cùng tử. Lòng bi mẫn nhuần ngấm trọn pháp giới, đợi bé về trao cho gia tài còn đó. Người thông minh tánh linh ko mờ, xin nhớ cho, Phật tánh ko hạn cuộc chỗ thân tứ đại. Chóng nhấn lại nếp áo nhà thiền, bờ giác tỉnh chỉ quay đầu là cho tới bến. Một đời như mộng, ta chỉ ham mê mộng lành. Rủ sạch sẽ vướng mắc nợ nần, cách thẳng lên vị vô sanh, hòa cùng tánh sáng. Phật pháp quang huy đâu bao gồm che che một ai. Mình sẵn gồm hạt châu trong chéo áo, mở ra, mở ra liền, xua tung nghèo khổ. Bộ quà tặng kèm theo nhau một câu Bát-nhã, “Qua đi, qua đi, qua không còn đi, rốt ráo là giác ngộ, bồ-đề.”