I. Dàn ýTâm trạng và hành vi của nhân thứ Mị vào đêm cứu vãn A Phủ

1. Mở bài:

- sơ sài về người sáng tác Tô Hoài.- giới thiệu Vợ ck A đậy và trung tâm trạng và hành động của Mị trong đêm cứu A Phủ.

Bạn đang xem: Sức sống tiềm tàng của mị trong đêm tình mùa đông

2. Thân bài:

a. Cuộc sống Mị:- Số kiếp con dâu gán nợ, sống cuộc sống của một nô lệ, trơ lì về cảm xúc.- làm cho lụng quanh năm xuyên suốt tháng, không ngơi nghỉ, lầm lũi như con rùa vào xó cửa, tủi nhục với đắng cay.

b. Tiếng sáo trong tối tình mùa xuân đã thức tỉnh trọng tâm hồn đắm say sống, ham tự do thoải mái của Mị:- giờ sáo gọi bạn đã làm sống dậy trong tim hồn Mị phần đa ký ức về một thời phụ nữ tươi đẹp, hạnh phúc bên bạn yêu, được không ít trải làng để ý theo đuổi,...=> Sự thức tỉnh của chổ chính giữa hồn vốn chai lì vày cái khổ.- Mị thấy đớn đau, xót xa với tức tưởi cho thân phận bé dâu gán nợ khốn khổ của bản thân => phản bội kháng: Uống rượu, thổi kèn lá, mặc đồ gia dụng đẹp để đi chơi, phát chỉ ra mình còn trẻ,...- Bị A Sử trói, thấp thỏm khi nghĩ về dòng chết, thấy đau buồn thể xác => khao khát được sinh sống mãnh liệt.


b. Trong đêm cứu giúp A đậy và giải thoát cho cuộc đời mình:- bái ơ, tỏ vẻ không suy xét sống chết của A Phủ.- Khi bắt gặp giọt nước mắt của A Phủ, Mị lại ghi nhớ đến cuộc sống đầy dấu sẹo của mình, Mị phẫn nộ, Mị căm tức nhà thống lý Pá Tra, đông đảo kẻ độc ác, bọn chúng nó bắt bạn ta chết, bị tiêu diệt đau, chết đói, bị tiêu diệt rét, cần chết.- Mị thấy xót xa, Mị thấy thương cảm cho A Phủ, Mị càng suy nghĩ lại càng thấy không cam lòng, thấy khổ sở thay cho một kiếp người.- Giọt nước đôi mắt của A Phủ, giọt nước mắt của một con người vô tội, một con người khao khát sự sống, tương tự như giọt nước tràn ly đã tạo động lực thúc đẩy sự phản bội kháng, lòng trắc ẩn trong thâm tâm hồn Mị.=> Mị không thể sợ nữa, không hại cường quyền, thần quyền gì nữa, Mị trở nên bạo dạn mẽ, như một anh hùng cắt dây trói cho A Phủ, Mị bất chấp tính mạng mình nhằm anh được sống. Cứu vớt A phủ cũng là cứu bao gồm tâm hồn, cứu cuộc sống của Mị.- Mị đã thật sự phản nghịch kháng, Mị vực dậy chống lại số phận, Mị muốn thống trị số phận của mình, Mị ra quyết định bỏ trốn theo A Phủ.=> thể hiện rõ nét độc nhất vô nhị về ước mơ được sống, niềm mê say sống, khao khát thoải mái mãnh liệt của Mị, một con người vốn tưởng tâm hồn sẽ trơ lì như mộc đá, đồng thời xác định sức sinh sống tiềm tàng dũng mạnh mẽ.

3. Kết bài:

Nêu cảm nhận.

II. Bài văn mẫuTâm trạng và hành vi của nhân đồ gia dụng Mị vào đêm cứu vớt A Phủ

1.Tâm trạng và hành vi của nhân thứ Mị vào đêm cứu giúp A Phủ, mẫu tiên phong hàng đầu (Chuẩn):

Tô Hoài là 1 trong những nhà văn lớn, một người sáng tác lớn của nền văn học việt nam với gia tài những tác phẩm thứ sộ bao gồm nhiều thể loại khác nhau từ truyện ngắn, tiểu thuyết, truyện dài, hồi ký, tè luận, kịch bạn dạng phim, Trong rộng 60 năm cầm cây bút và mải mê lao động, kungfu Tô Hoài xứng đáng được vinh danh là một trong trong số những tác giả tiêu biểu có đóng góp to bự trong sự bỗng phá, cải tiến và phát triển của nền văn học hiện đại. Đối với đánh Hoài Viết văn là một quy trình đấu tranh nhằm nói lên sự thật. Đã là việc thật thì không tầm thường, mặc dầu phải đập vỡ phần đông thần tượng trong thâm tâm người đọc, thế nên ông là một trong những người kính nghiệp lắm viết cái gì rồi cũng ưng tra cứu tòi, khám phá, ưa thích viết những cái có thiệt trong thực tế, các gì ông đã có lần trải nghiệm, biết đến. Chính do cái phong cách sáng tác tỉ mỉ, chịu khó ấy mà vấn đề thích nghi với điều kiện của từng vùng khu đất khác nhau cũng bị dễ dàng rộng với tô Hoài, đôi khi cũng xuất hiện nên trong thâm tâm hồn tác giả những xu thế sáng tác mới. Vượt trội như đề tài về tây bắc và phần lớn con fan nơi đây, cần nói rằng thiệt không thuận lợi gì nhằm một người sáng tác miền xuôi có thể viết ra hồ hết câu chữ với đậm phong vị miền núi như vậy. Nhưng với Tô Hoài thì khác, ngoài tp. Hà nội mảnh đất đon đả đã đi sâu vào máu thịt thì chắc rằng vùng tây bắc là mảnh đất mà ông tha thiết rộng cả, nói như Chế Lan Viên là khi ta ở chỉ nên nơi khu đất ở/Khi ta đi đất sẽ hóa chổ chính giữa hồn. Chúng ta có thể thấy rõ điều ấy trong tập Truyện tây bắc của sơn Hoài, nhất là trong tác phẩm Vợ chồng A Phủ, đề nghị nói đánh Hoài đã chiếm hữu một cảm tình rất đặc biệt cho các dân tộc miền núi phía Bắc, trân trọng, yêu thương và thông cảm sâu sắc. Có lẽ rằng vì phần nhiều tình cảm nóng nồng ấy nhưng mà cái biện pháp Tô Hoài mô tả nội trung tâm của nhân đồ Mị vào đêm giúp đỡ A đậy và giải cứu cuộc đời mình cũng trở nên sâu sắc đẹp và ấn tượng vô cùng.

Nền văn học vn trước cách mạng cùng sau giải pháp mạng của việt nam ta trường đoản cú trước cho tới nay, có thể nói rằng một trong số những đề tài phổ cập nhất chính là đề tài người nông dân cùng khổ dưới chính sách thực dân phong kiến. Ví như nam giới Cao với Lão Hạc, Chí Phèo, Nguyễn Công Hoan với ý thức thể dục 1, 2, Kim lân với Làng, bà xã nhặt, Ngô tất Tố với Tắt đèn,... Thế nhưng đến với sơn Hoài tín đồ ta lại quan sát ra một màu sắc khác ở đề tài vốn xưa cũ này, ấy là số phận của những con người trên rẻo cao Tây Bắc bên dưới sự thống trị của thần quyền và cường quyền, mà ví dụ đó là hình tượng bạn phụ nữ. Mị là một cô bé con bên nông dân gồm món nợ truyền kiếp với công ty thống lý Pá Tra tự đời phụ huynh Mị, rồi sau cùng cô đề xuất chịu làm bà xã lẽ cho con trai của nhà đó là A Sử. Với tiếng làm vợ cho nhà phú quý nhất vùng mặc dù vậy cuộc đời của cô ấy lại là một trong những chuỗi ngày bi kịch và khổ đau. Mị không tồn tại hạnh phúc, Mị bắt buộc sống số đông tháng ngày như địa ngục, Mị muốn ăn uống lá ngón rồi bị tiêu diệt quách đi, mặc dù vậy Mị lại chẳng thể chết, vì chưng cô chết rồi món nợ của phụ vương ai đang trả. Đến khi phụ thân Mị đã hết thì Mị lại không hề thiết tha đến sự việc chết nữa bởi ở lâu trong cái khổ, Mị cũng quen khổ rồi. Hiện giờ Mỵ tưởng mình cũng là con trâu, tôi cũng là nhỏ ngựa. Con chiến mã chỉ biết ăn uống cỏ, biết đi làm việc mà thôi. Mị sống bên dưới danh phận con dâu gán nợ nhưng thực tế là làm quân lính suốt kiếp mang lại nhà thống lý Pá Tra, buộc phải làm lụng quanh năm xuyên suốt tháng quần quật không ngày nghỉ ngơi ngơi. Đến độ Mị cảm giác mình không thể là con bạn nữa bởi con ngựa, nhỏ trâu làm tất cả lúc, tối còn được đứng gãi chân, nhai cỏ, đàn bà phụ nữ nhà này vùi vào bài toán cả đêm cả ngày, đắng cay cho cùng cực. Cuộc đời của Mị lầm lũi giống như con rùa trong xó cửa, lặng ngắt và tù túng túng, trơ lì trong lớp mai dày vô tri vô giác, không thiết tha đếm xỉa gì cuộc sống này nữa.

Cứ ngỡ rằng dòng tâm hồn vốn chai sạn vày cái khổ ấy đã chết hẳn, mặc dù vậy cuộc đời của Mị lại đợt nữa được sinh sống lại, sống lại những cảm hứng của một người con gái đang độ xuân sắc, cute và tài giỏi thổi sáo. Đêm tình mùa xuân ấy, Mị nghe thấy giờ sáo thổi của người nào đang điện thoại tư vấn bạn, đã có tác dụng sống dậy trong lòng Mị phần lớn ký ức bóng gió thuở Mị còn là một con gái, với giờ đồng hồ sáo say lòng người có biết bao nhiêu tín đồ mê, cứ sớm hôm thổi sáo theo Mỵ hết núi này sang trọng núi khác. Giờ sáo lảnh lót mùi mẫn văng vọng trong đêm tối, khiến Mị thấy thổn thức, rồi Mị khóc, nước đôi mắt Mị ứa ra từng hàng, chả biết đã từ bỏ bao thọ rồi Mị ko khóc như vậy. Mị xót xa, Mị nóng ức, tức tưởi cho cái cuộc sống đầy rẫy xấu số của mình, Mị thấy đắng cay, thấy tức giận, Mị muốn vùng dậy phản kháng, Mị không thích sống chiếc kiếp bạn như máy bộ làm lụng biết nói này thêm ngày nào nữa. Mị mong mỏi được sống như một bé người, biết đớn đau, biết mệt mỏi, cũng khá được yêu thương, được có thú vui như bao con tín đồ ngoài kia. Điều ấy chứng tỏ điều gì? chứng tỏ rằng trung khu hồn tưởng đã bị tiêu diệt của Mị sẽ sống lại, nồng nàn, mãnh liệt vị tiếng sáo - music sự sống, đang thức tỉnh trung khu hồn với trái tim vốn còn tươi vui và khao khát cuộc sống của Mị sau những tháng năm bị chôn vùi, chai sạn bởi vì cái khổ, loại đắng cay. Mị ban đầu vùng lên, Mị thao tác mà từ lúc về làm dâu Mị không dám làm, ko được làm, Mị uống rượu ừng ực từng bát, uống như chưa từng được uống bao giờ, uống mang đến say khướt, rồi lấy lá có tác dụng kèn để thổi, để trở lại những mon ngày xa xăm, đều ngày tháng niềm hạnh phúc nhất cuộc sống Mị. Chũm rồi, vài ba chum rượu, với tiếng kèn lá làm cho sao có thể bù đắp được cái thiếu hụt trong lòng Mị bao năm qua, cái nỗi khao khát cuộc sống mãnh liệt trong tâm địa của Mị. Mị ao ước đi chơi, Mị mong muốn mặc áo xống đẹp, muốn thổi sáo, dancing múa, vì chưng Mị dìm thức được một phương pháp rất rõ ràng rằng Mị vẫn còn đó trẻ, Mị không muốn chôn vùi thanh xuân của bản thân mình trong căn phòng chỉ tất cả một ô cửa sổ bé bằng bàn tay như công ty tù ấy. Mị mong mỏi sống như một con bạn đàng hoàng, mặc dù vậy thật xót xa, thật đắng cay tủi nhục, giữa cơ hội niềm thèm khát sống mãnh liệt, lòng yêu cuộc sống của Mị sẽ phơi phới. Thì A Sử như một kẻ sát nhân, hắn muốn giết bị tiêu diệt tâm hồn Mị một lần nữa, nó không thích Mị được làm người, được vui sống, nó trói Mị vào cột nhà bằng cả rổ dây gai, rồi loại bỏ chơi, để lại Mị cùng với nỗi tủi hờn, đớn đau thuộc cực. Rồi Mị nhớ đến sự việc nhà này đã từng có một người lũ bà bị trói mang lại chết, Mị bàng hoàng, sợ hãi, chưa lúc làm sao Mị lại khao khát sự sống như lúc này Mị hại quá, Mị cựa quậy. Xem bản thân còn sống hay chết. Cổ tay, đầu, bắp chuối bị dây trói siết lại, đau đứt từng mảnh thịt. Mẫu nỗi sợ, cái đau khổ xác thịt ấy chứng minh rằng Mị vẫn còn đấy sống, cả tâm hồn lẫn thể xác, loại ý chí sống còn trong tâm Mị đã khỏe mạnh trở lại, không còn chai lì, lầm lũi nữa. Nó đã ghi lại một cách ngoặt lớn trong cuộc đời Mị, từ các việc muốn ăn uống lá ngón để chết quách đi cho đến việc lo lắng cái chết và thèm khát được tồn tại một biện pháp mãnh liệt. Là tiền đề nhằm Mị cứu giúp A che và chính cuộc sống mình ra khỏi đống thất vọng và áp bức của cường quyền với thần quyền.

Xem thêm: Cửa Hàng Bán Ipad Cũ Uy Tín Tại Hà Nội 2022, Mua Iphone 99 Ở Đâu Uy Tín Hà Nội

Khi đối diện với A tủ một đàn ông trai bị đánh, bị trói đứng giữa sân ở gần đống lửa Mị vẫn thường giỏi sưởi ấm, nhưng Mị vẫn điềm nhiên thổi lửa, hơ tay. Nếu như A bao phủ là dòng xác chết đứng bị tiêu diệt đấy, cũng vậy thôi. Nhưng chắc hẳn rằng ít ai biết được phía bên ngoài cái vẻ thờ ơ, mang kệ chết sống ấy, trong thâm tâm Mị đã tất cả những đổi khác lớn, Mị đã hết là người bọn bà lầm lũi, trơ lì với cái khổ, loại đớn đau thể xác tinh thần bước đầu từ đêm tình mùa xuân ấy, từ lúc Mị nghe thấy giờ sáo cất lên, lúc Mị thấy nhức đớn, thấy sợ cái chết. Mị cảm thông sâu sắc và xót thương mang lại số phận của A bao phủ như chính cuộc đời mình, những con người không có quyền quyết định số phận cuộc đời, để biết mặc cho những người ta chà đạp áp bức, rồi chết đi trong tay của bè đảng thống trị tàn ác. Đặc biệt lúc mị trông thấy giọt nước đôi mắt của người lũ ông ấy dòng nước mắt lấp lánh bò xuống nhị hõm má đã xám đen, Mị lại ghi nhớ đến cuộc đời đầy dấu sẹo của mình, Mị phẫn nộ, Mị căm tức công ty thống lý Pá Tra, hầu như kẻ độc ác, chúng nó bắt bạn ta chết, chết đau, chết đói, bị tiêu diệt rét, đề nghị chết. Mị thấy xót xa, Mị thấy yêu thương cho A Phủ, do Mị sẽ là dâu con, chết tại chỗ này cũng dành, còn A Phủ gồm tội gì mà đề nghị chịu cảnh như Mị. Mị càng nghĩ về lại càng thấy ko cam lòng, thấy khổ cực thay cho một kiếp người. Và có lẽ rằng rằng giọt nước mắt của A Phủ, giọt nước mắt của một con người vô tội, một con fan khao khát sự sống, tương tự như giọt nước tràn ly đã tạo động lực thúc đẩy sự phản bội kháng, lòng trắc ẩn trong trái tim hồn Mị. Mị đâu chỉ lũ người gian ác kia, Mị ko chai lì và hung ác như thế, Mị cần cứu người bầy ông này, A Phủ xứng danh được sống một cuộc đời giỏi đẹp chứ không phải là chết ở đây vì làm mất đi một bé bò. Bây giờ đây Mị không thể sợ nữa, không hại cường quyền, thần quyền gì nữa, Mị trở nên khỏe khoắn mẽ, như một nhân vật cắt dây trói đến A Phủ, Mị bất chấp tính mạng mình nhằm anh được sống, bởi Mị nhìn thấy ở đại trượng phu trai ấy chính là cuộc đời bất hạnh của Mị. Cứu A phủ cũng là cứu chính tâm hồn, cứu cuộc đời của Mị. Cảnh cuối có lẽ Mị sẽ thông suốt, Mị vẫn thật sự phản kháng, Mị vực dậy chống lại số phận, Mị muốn thống trị số phận của mình, Mị ra quyết định bỏ trốn theo A Phủ, do Mị hiểu được ở lại nếu không chết về thể xác, thì cũng là tử vong về chổ chính giữa hồn, rất nhiều đớn đau và tủi nhục vô cùng. Chỉ tất cả cách ra khỏi nơi quỷ tai quái ấy thì Mị mới hoàn toàn có thể được sống sống thiệt sự, được làm một con người thật sự. Đây chủ yếu là biểu lộ rõ nét nhất về ước mơ được sống, niềm tê mê sống, khao khát tự do thoải mái mãnh liệt của Mị, một con bạn vốn tưởng trọng điểm hồn sẽ trơ lì như mộc đá. Đồng thời khẳng định sức sinh sống tiềm tàng dạn dĩ mẽ, dẫu gồm bị loại khổ, mẫu tuyệt vọng, sự tàn ác của tầng lớp ách thống trị chà đạp mang đến gần như chỉ với một tàn than đỏ, thì chỉ còn một ngọn gió xuân, một giờ sáo, một niềm kính yêu cho kiếp bạn đồng tình cảnh nó cũng có thể bùng lên mạnh mẽ hơn khi nào hết.